Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

GẶP NẠN – Lưu Xuân Cảnh & Đức Hạnh





GẶP NẠN
(Cá tháng 4 - Thơ vui)
Đêm tàn nguyệt rụng trúng thằng tôi
Chẳng kẻ nào hay đến cứu người
Cựa mãi trăng rơi mà tỉnh giấc
Tung hoài đất nứt mới hà hơi
Không đè ép được Hằng gay gắt
Chẳng nén dồn thành ả vất vơ
Sáng dậy nghe lời đồn rộn rã
Hồi hôm có đứa ngỡ tiêu đời.
01.4.2016

HỌA:

YÊU NGƯỜI
Bất chợt Thiên Đình gọi bảo tôi:
Quân thù truyền kiếp đã yêu người
Ngoại giao quốc tế “bò” lui bước
Công ước biển nhà giặt đuối hơi
Non nước vui mừng luôn phấn khởi
Dân tình hạnh phúc hết chơ vơ
Hòa bình nhân loại không thù hận
Thế giới tồn sinh đẹp cảnh đời …
Đức Hạnh
1.4.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét