Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

DUYÊN THƠ - Nguyên Nhật cùng thi hữu






DUYÊN THƠ
Chẳng phải khoe khoang mấy chữ khờ
Chỉ vì duyên nợ với nàng thơ
Buồn em lục bát đành dang dở
Nhớ chị đường thi lại thẫn thờ
Có những đêm ngồi nghe gió thở
Hay lần ngóng đợi ngắm trời mơ
Hồn trăng cũng thấm vào trang vở
Gói ghém thành câu kỷ niệm chờ ./.
LCT - Nguyên Nhật
19.3.2016

HỌA:

BIỂN NHỚ
Yêu đời giãi trí có đâu khờ!
Duyên thắm giao hòa đẹp ý thơ
Cơn gió hồn dâng nào bỡ ngỡ
Vầng mây trăng hạ chẳng ơ thờ
Thi ca kim cổ ngời muôn thuở
Vũ điệu cựu tân trải ước mơ
Hoa nở sóng lòng không cách trở
Tình em biển nhớ mãi thương chờ.
Đức Hạnh
19.3.2016

NẶNG DUYÊN THƠ
Nhiều khi giận quá giống như khờ
Bởi tại thương người mới viết thơ
Lục bát em ươm tình rạng rỡ
Đường thi chị gói nghĩa trong thờ
Trăng vàng lẫn tránh hờn cơn thở
Nhật nguyệt vờ lơ dỗi giấc mơ
Nước mắt buồn tuôn ôm mộng vỡ
Ngày đêm ngóng đợi đến trông chờ
Huong Hoai
19.3.2016

GÃ KHỜ
Hãy lại mà xem có gã khờ
Gom toàn ngữ ảo ghép tình thơ
Hình dung bóng lạ rồi nhung nhớ
Tưởng tượng hồn hoang đến thẫn thờ
Lục chữ ken đầy che vết hở
Xoay từ xếp gọn đắp vùng mơ
Rồi khi tỉnh thức cười như mớ
Dạo mắt tìm quanh giữa lối chờ.
19.3.2016

TÌNH KHỜ
Nào đâu có phải tại em khờ
Cũng bởi tâm tình vốn thẩn thơ
Sáng ngắm hoa bay hồn bỡ ngỡ
Chiều trông bướm lượn dạ ơ thờ
Đêm buông gió khẽ lèn hơi thở
Bóng rũ sương tràn đẫm giấc mơ
Chẳng biết người đi rồi có nhớ
Đường xưa cảnh cũ vẫn mong chờ !
Lãng Quên - Mùa Thu
19.3.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét