Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

CẦU GHỀNH-Phan Tự Trí và Thi Hữu

Cầu Ghềnh Biên Hòa
THƠ MỜI HỌA
CẦU GÀNH
Đã một trăm năm những nhịp cầu
Mấy đời in bóng dưới dòng sâu.
Bao nhiêu nước chảy đau nhàu dạ
Thì bấy tình trôi nhớ bạc đầu
Tấp nập thương thuyền thời Đại Phố
Hiền hòa dân dã thuở Cù Lao
Cầu Gành thân thiết nay vừa gãy
Sao nối về nhau khối khổ sầu?
Phan Tự Trí
Cầu Gành ở Biên Hòa, được người Pháp xây dựng vào đầu thế kỷ 20 (khoảng 1903-1905). Ngày 20/3/2016 cầu bị đổ sập 2 nhịp bởi xà lan trên sông Đồng Nai đâm vào trụ giữa. Giao thông đường sắt và xe nhỏ đường bộ bị cắt đứt hoàn toàn.
CHIẾC CẦU NỐI LẠI BỜ XA
Dòng sông tự thuở dựng xây cầu
Nối nhịp thêm lòng những đậm sâu
Lịch sử thênh thang ngời một lối
Trời quê bát ngát lộng hai đầu
Văn minh chắp cánh cho đời vút
Hiện đại tung diều đón gió lao
Bởi kẻ vô tâm vì lợi để
Niềm vui chung đã hóa ra sầu !
Lý Đức Quỳnh 23.3.2016
CẦU GHỀNH ƠI
Giận kẻ vụng tâm đoạn gãy cầu
Bao người oan mạng dưới sông sâu
Cù lao bỗng hóa xa đôi bến
Thiết lộ dưng không triệt một đầu
Về phố sải chân ôi vất vả
Qua bờ quá bước rõ lung lao
Bóng hình cổ kính trăm năm trải
Nhịp sắt Ghềnh xưa võng bóng sầu.
CAO BỒI GIÀ
TRƯỜNG TIỀN
Sông Hương cũng có mấy cây cầu
Mà chỉ Trường Tiền nối nghĩa sâu
Vui tết Mậu thân lìa một nhịp
Mừng xuân sáu tám cách hai đầu
Đến trường em đợi đò Thừa phủ
Qua chợ Mạ chờ bến đại lao
Thống nhất non sông vài nối lại*
Nam ai mái đẩy điệu thôi sầu
Lê Đăng Mành
*Thời gian tu sửa nối nhịp “1991-1995”
CẦU GÀNH SẬP
Họa bốn vần
Lịch sử còn ghi thuở lập cầu
Qua Gành tình nghĩa đã in sâu.
Bao trai bao gái đà êm nhịp
Bấy cộ bấy toa đã đổi đầu.
Soi bóng đôi bờ từng luyến nhớ
Lưu danh bao chốn cũng bền lâu.
Sà lan một chiếc là sao vậy !
Dù mới đẹp hơn cũng để sầu.
Trần Như Tùng
NGÀY MAI
Cuộc đời cũng gãy, nói chi cầu
Mấy chục năm rồi phải luống sâu
Đã mất thời cơ khi tuổi trẻ
Đâu còn cơ hội lúc ban đầu
Cũng đành khởi sự trong gian khó
Làm lại từ đầu dẫu khổ đau
Mặc kệ thói đời còn lắm chuyện
Ngày mai vẫn đẹp, việc gì sầu…
Người Nay
QUẲNG GÁNH SẦU
Cảm tạ ân nhân khéo bắc cầu
Bây giờ gãy nhịp nỗi buồn sâu!
Anh nhìn nơi ấy đành quơ nón
Em đứng bên ni khẽ gật đầu
Cám cảnh thương dân nhiều vất vả
Mủi lòng nghĩ bạn lắm gian lao
Dù cho trở ngại mong đừng nản
Một phút ưu tư quẳng gánh sầu!

Như Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét