XƯỚNG HỌA LÀM SAO ĐÂY?
THY LỆ TRANG- CAO BỒI GIÀ-SÔNG
THU- NHƯ THU- THỤC NGUYÊN-TRỊNH CƠ-THANH HÒA- PHAN TỰ TRÍ- NS- TRƯƠNG VĂN
LŨY- TRẦN LỆ KHÁNH- TRẦN NHƯ TÙNG-THANH TRƯƠNG-LÝ ĐỨC QUỲNH- TRẦN VĂN
HẠNG- MINH THÚY- BẢO TRÂM.
BÀI XƯỚNG
LÀM SAO ĐÂY?
Thỏ xám tung tăng quậy nát vườn
Rau xanh phút chốc biến thành tương
Tai dài, mắt biếc... lung linh qúa
Đuôi trắng, chân mềm...nhún nhẩy luôn
Bạn bảo: "Bắt ngay ...đem nấu rượu"
Em rằng: "Dụ khị...nhốt vô chuồng"
Loay hoay lắm cách mà không thể
Nửa ghét vô cùng...nửa lại thương!
Thy Lệ Trang
BÀI HỌA
LÀM THẾ NÀY NÈ
Trắng đen thủ phạm phá tan vườn
Sao lại chần chừ,, xử đẹp luôn…
Ấy cứ nhàn treo dây đặt bẫy
Mắc chi mệt sắm gỗ làm chuồng
Này ngon hết sẩy nồi xào xả
Ôi tuyệt vô cùng món nấu tương
Thêm chén rượu đào thêm hảo vị …
Thêm hồng má bậu, ối chà…thương!
CAO BỒI GIÀ
BẮT NUÔI LIỀN !
Ai nhìn đôi thỏ lại không thương
Nhẩy nhót tung tăng khắp cả vườn
Thoát hiện, thoắt chui như giỡn mãi
Lúc nghiêng, lúc ngó tựa trêu luôn
Vừa ăn vừa phá, cây thành...rác
Khi bới khi đào, đất hóa...tương
Giận đã cành hông, yêu vẫn lắm
Hè nhau dụ bắt, nhốt vào chuồng !
Sông Thu
CƯNG QUÁ!
Sáng nay vội vã bước ra vườn
Trời hỡi hoa màu thật giống tương !
Nhụy nõn lưa thưa nhìn tội lắm !
Lá vàng xơ xác thấy rầu luôn
Trộm rình thủ phạm là đôi thỏ
Muốn hợp tình nhân ở một chuồng
Lí lắc đùa vui nào có ngại
Bởi vì cô ấy rủ lòng thương !
Như Thu
CẢM THÔNG
Quả đáng buồn thay việc lập vườn
Gặp bầy thỏ phá nát như tương
Hoa màu bị hủy tơi bời quá
Cây trái rụng rời chán nản luôn
Tâm đã không cho tàn sát chúng
Luật thì cấm kỵ nhốt vào chuồng
Sự tình như vậy cam lòng vậy
Nhìn mảnh rau xanh thật thảm thương
Thục Nguyên
CHÚ THỎ HIỀN
Mới mấy ngày xem lại
góc vườn
Sao mà nát bét tựa như tương
Chuyện hơi kỳ quặc ta tìm mãi
Trò lắm lung tung tớ chịu luôn
Một sáng tinh mơ ...nhìn chú thỏ
Hai tai dài thượt đứng nơi chuồng
Thì ra thủ phạm là ...anh ấy
Đôi mắt dịu hiền trông dễ thương !
ĐUỔI THỎ
Từ đâu Quả Tạ rớt ngay vườn ?
Rau cỏ em tôi nẫu tựa tương
Mưa quá trời yêu cho sũng nước
Nhà đông thỏ quý đến thăm luôn
Nhờ ai mắc bẫy cho chùm lưới
Mượn chó ra oai,để hở chuồng
Khiếp vía kinh hồn bay thủ phạm
Không còn bén mảng,...chớ mà thương!
Thanh Hoà
COI MÀ XỘ KHÁM
Thỏ ơi thôi nhé để xanh vườn
Đừng có phàm ăn kẻo nhốt chuồng
Bạn đẹp... chẳng mong kỳ ý nữa
Tớ rầu... không muốn tuyệt tình luôn
Nào nghe kẻ mách quăng nồi cháo
Chẳng thuận người xui nhét hũ tương
Tự nhắc coi chừng mà xộ khám:
Nước nào luật pháp chẳng buồn thương ?
Phan Tự Trí
COI CHỪNG
Lũ thỏ thường xuyên đến phá vườn
Sao không bẫy chúng để hầm tương
Tóm vài chú xám làm lông tất
Bắt mấy nàng đen xẻ thịt luôn
Nếu đớp còn thừa đem ướp lạnh
Và xơi không hết bỏ vào chuồng
Dè chừng cảnh sát chuyên canh thú
Để họ tra còng quả khó thương.
Thục Nguyên
BẦY THỎ
Thỏ mẹ dẫn con chạy khắp vườn
Quậy tung xà lách nát
như tương
Tao mà bắt trọn rô ti nhé
Bay cứ phá hoài.. nấu rượu luôn
Mấy chú nhanh chân khi thấy bóng
Mình ta chậm bước…lúc vào chuồng
Thôi thì rào lưới là hay nhất
Tội nghiệp rau xanh… thiệt đáng thương !
NS
THỎ NÓI
Hỡi chị em ơi- đi phá vườn!
Rau hành củ quả phải ra tương,
Khúc trên giao bác xơi cho hết,
Miệt dưới để bà cắn bét luôn,
Đường sá tan hoang chưa có cổng,
Cửa nhà chật chội đã làm chuồng
Ra tay phá sạch đâu cần biết,
Nói thiệt của người- khổng có thương./.
Trương Văn Lũy
THƯƠNG QUÁ ĐI THÔI...
Bình minh thong thả dạo thăm vườn.
Gặp thỏ phá cây-- lại dễ thương.
Tai vểnh mắt tròn linh động quá.
Đất đào lá bứt ngó nghiêng luôn.
Tự do chắc chửa không vòng cổ..
Sung sướng như chưa biết lưới chuồng.
Bởi thế nên tha -dù có bắt.
Rau trồng cũng đã nát nhừ tương./.
Trần Lệ Khánh
8-8-2017
CÁI THÚ THIÊNG LIÊNG
Cái thú thiêng liêng dấu khắp vườn
Ẩn tàng nơi góc một vò tương
Cần xanh muống cạn ngon lành quá
Lách mởn đỗ dài tưới tắm luôn.
Gặp lúc thỏ vô gây xót ruột
Hỏi bên ai dưỡng nhớ êm chuồng.
Thú hoang phá hại, bàn chi nữa
Mời bạn mau giùm nâng chén thương!
Trần Như Tùng
XIN CHỊ…
Thỏ dại tung tăng lỡ phá vườn
Đám rau nho nhỏ nát như tương
Tưởng nền cung quảng, màu xanh ngát
Nên khúc nghê thường, bước nhịp luôn
Thân xác mỹ miều sao hóa rượu
Gót hài yểu điệu, nỡ chôn chuồng
Phù sinh một kiếp, loài phong nhã,
Có chị, còn em, mãi mến thương.
Thanh Trương
DĨ HÒA VI QUÝ
Thỏ đâu chạy đến phá tung vườn
Nhìn cảnh êm đềm đã nát tương
Luống cải vừa xanh chừ nẫu mất
Dây cà mới lớn cũng nhàu luôn
Hờn lên những tóm cho lìa cõi
Giận xuống rồi vây tạm nhốt chuồng…
Mắt nó lấm la chừng hãi sợ
Nghe lòng trắc ẩn dậy niềm thương
Lý Đức Quỳnh
THỎ SỔNG RA VƯỜN
Thỏ nhà sổng cửa chạy ra vườn
Mấy luống cây xanh dẫm nát tương
Cụm ớt đầu bờ đà bẹp hết
Khóm ngò cuối bãi cũng nhàu luôn
Chú tâm chăm bón cho rau cải
Chẳng tưởng sửa sang lại trại chuồng
Trông vật vểnh tai nhìn liến thoắng
Trách mình hờ hững ngẫm
thêm thương.
Trần văn Hạng
GIẬN THƯƠNG
Thức dậy vươn vai bước ngắm vườn
Trời à! quang cảnh nát như tương
Rau xanh dập lá nhàu tưa cả
Ớt đỏ nghiêng cành gãy sụp luôn
Chẳng phải Chuột lam bò khỏi cống
Thì ra Thỏ xám chạy rời chuồng
Nhìn môi, mắt Chú hiền, thơ dại
Lưỡng lự đôi đàng ... giận, ghét , thương
Minh Thuý
TÌNH HÒA
Này kìa Thỏ Xám, chị làm vườn
Chớ phá rau xanh nát tựa tương
Đọt chửa đơm mầm, liền cắn tuốt
Hoa vừa kết trái cũng nhai luôn
Chôm em quá dễ không cần bẫy
Nấu rượu càng ngon chẳng kén chuồng
Đẹp nghĩa chừ ta cùng hưởng dụng
Em ba chị bảy tỏ tình thương
Bảo Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét