Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

MÙA THU TRƯỚC – Bichyen Bich Hoa Ngyuen cùng thi hữu



Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, núi, ngoài trời, thiên nhiên và nước





MÙA THU TRƯỚC
Mùa thu trước tôi về thăm Huế
Con sông Hương lặng lẽ xanh ngời
Vọng câu mái đẩy hò ơi
Hanh vàng chút nắng sắc rơi cuối mùa
Nghe chiếc lá vàng khua khe khẽ
Chân thẫn thờ ngược rẽ dọc bờ
Quanh đường sắc quyện dòng mơ
Thả hồn theo gió lửng lờ nhớ vương
Hoàng hôn đổ miên trường nỗi nhớ
Sắc tuổi thơ ngưỡng cửa thiên đường
Bay tà áo tím chiều vương
Nghiêng vành nón lá má hường ấp e
Qua thôn Vĩ ngược về bến Ngự
Đường quanh co khách lữ hoài non
Men theo triền dốc lối mòn
Ngã nghiêng mảnh nắng vẫn còn sắc hanh
Những Ô Cửa rêu xanh dọc phố
Tử cấm thành loang lổ dấu xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa
Vỡ òa tâm khảm lệ mưa ướt nhòa
Bichyen Bich Hoa Ngyuen
17.08.2017

HỌA:

TUỔI HOA NIÊN
Dòng suối mộng quê nhà mãi nhớ
Con sông Trà một thuở sáng ngời

Chia phe Thủy Chiến bọn mình ơi!
Đoàn quân Đức Hạnh đùa chơi bốn mùa
Trưa Chiến Trận tưng bừng tứ phía
Súng bồ lời bắn tỉa đôi bờ
Xung phong nả đạn như mơ
Quân thù gục ngã ngọn cờ hết vươn
Chơi Trốn Kiếm quanh khu vườn nhỏ
Trăng mùa thu sáng tỏ soi đường
Hằng Nga cũng lắm vấn vương
Nhập cùng chúng bạn đồng hương quê mình
Trai Thiên Ấn anh hùng số một
Tuổi thành niên dựng cột xây non
Dù dông bão mộng không mòn
Mặt trời chân lý mãi còn thắm tươi
Bao ký ức cung lòng trổi sóng
Tuổi hoa niên ước vọng ngày xưa
Bao nhiêu thương nhớ cho vừa
Đêm qua vườn mộng tình mưa lệ nhòa…
Đức Hạnh
17.08.2017

TÌNH THU GỬI HUẾ
Tôi gửi nhớ gửi thương về Huế ,
Về dòng Hương muôn vẻ rạng ngời !
Nhịp chèo mái đẩy à ơi ...
Loáng loang mặt nước nắng phơi bốn mùa !
Đêm nguyệt phủ chèo khua nhè nhẹ ,
Gót ngọc du khe khẽ đôi bờ !
Tràng Tiền chan chứa mộng mơ ,
Trời in đáy nước , đợi chờ , vấn vương ... !
Bao con phố con đường mong nhớ ,
Tuổi ấu thơ sách vở đến trường ...
Bằng lăng tà áo tím vương ,
Nghiêng nghiêng vành nón , môi hường thẹn e ...
Ôi nhớ Vỹ , thương về núi Ngự ...
Bến đò xưa lữ thứ bồng non ,
Cò giăng cánh phủ nẻo mòn ,
Chiều thu hấp chới vanh tròn nắng hanh !
Thượng Tứ môn đường quành vào phố ,
Phú Vân Lâu sắc trổ dấu xưa .
Cố Đô thương bấy cho vừa ...
Nao lòng nhớ Huế , đất Thừa Thiên yêu !
 Tuấn Tôn
  
QUA HUẾ
Sông hương núi ngự câu hò Huế
Một nét xưa muôn thuở rạng ngời
Đêm thuyền giọng hát đò ơi
Tâm hồn lữ khách đầy khơi bốn mùa
Khuya hoang vắng chuông chùa vang khẽ
Dạo hồn ai lướt nhẹ bên bờ
Gửi vào giấc ngủ tình mơ
Nao lòng thi sỹ hững hờ vấn vương
Rồi để lại canh trường mãi nhớ
Ngại ngùng ai ấp ủ bao đường
Qua rồi cái tuổi vấn vương
Nhìn về quá khứ vẫn thường ấp e
Gió nhè nhẹ trở che bến ngự
Mây chiều giăng tư lự đầu non
Đường kia trải nắng đâu mòn
Mà sao vẫn thấy như còn sắc hanh
Qua bốn cửa đều quanh cùng phố
Bến văn lâu rêu đổ vẫn xưa
Thành đô tuy cũ như vừa
Ôm tình kỷ niệm lệ đưa ướt nhòa
 Nguyễn Chiến

VỀ THĂM LẠI HUẾ
Tôi có dịp về thăm lại Huế.
Tràng Tiền xưa vẫn thế rạng ngời.
Vẳng câu ca Huế à ơi.
Sông Hương nắng nhẹ Hè rơi cuối mùa.
Thu trở lại heo may gió khẽ.
Bến Vân Lâu bước nhẹ ven bờ.
Nhớ thời tuổi trẻ mộng mơ.
Hồi ôn vãng khứ lặng lờ vấn vương.
Trường Đồng Khánh thân thương gợi nhớ.
Tuổi thanh niên trước cửa giảng đường.
Nhìn em áo tím lòng vương.
Tay ôm nón lá môi hường thẹn e.
Sang cồn hến ngược về núi Ngự.
Sông quanh co cảnh tựa bồng non.
Lần theo vách đá đường mòn.
Bóng chiều đã ngã sao còn nắng hanh.
QuaThượng Tứ bước dài theo phố.
Vào nội thành nhiều lổ đạn xưa.
Mùa Xuân năm ấy cũng vừa.
Len vào tâm trí mắt mưa lệ nhòa.
Tan Nguyen  

HỒI TƯỞNG CHUYẾN THĂM
Thướt tha lắm mộng mơ tím huế
Dòng hương giang tráng lệ sáng ngời
Mười thương êm dịu à ơi
Xuôi thuyền bến vắng ra khơi đón mùa 

Vang vọng mãi chuông chùa ngân khẽ
Du thuyền ai lướt rẽ đôi bờ
Từng đôi ôm ấp mộng mơ
Cho lòng lữ khách thẫn thờ vấn vương

Từng góc phố nẻo đường còn nhớ
Dáng ai quen một thủa dặm trường
Đôi tà bay nhẹ thoảng hương
Chao nghiêng nón lá môi hường thẹn e

Vân Lâu đến, ngược về Bến Ngự
Tiếng ai hò tư lự triền non
Ngẩn ngơ lạc khúc đường mòn
Quanh co nhiều dốc vẫn còn bụi hanh 

Mười sáu cửa bao quanh khắp phố
Phong hóa mòn loang lổ vết xưa
Cố đô nhớ mấy cho vừa
Chia tay về xứ mí mưa ướt nhòa
 Dinh Ninh Nguyen

HUẾ THU XƯA
Ta lại đến cuối mùa Thu Huế
Dòng sông xưa thuyền lẽ nắng ngời
Mênh mang , cô lái đò ơi
Tiếng hò vời vơi đang rơi đáy mùa
Chân giẫm nhẹ vàng khô reo khẽ
Bao thương yêu gọi rẽ đôi bờ
Những tà áo tím mộng mơ
Vài vành nón Huế dường lờ lững buông
Những con đường miên man nhung nhớ
Tuổi hồng thơ, ngưỡng cửa học đường
Nguyệt Biều, kỷ niêm tơ vương
Kim Long , hò hẹn môi hường còn e
Hình như dáng ông già bến Ngự
Hình như khu Thừa Phủ héo hon
Và đây Vĩ Dạ sương mòn
Câu thơ Hàn tưởng như còn nắng hanh
Ta dạo bước cửa Ô đầu phố
Nghe Cấm Thành rạo rực giấc xưa
Những ngày máu đổ như vừa…
Những hoa lệ cũ đẫm mưa nhạt nhòa…
duyluannguyen  

EM GÁI HUẾ
Thu gợi nhớ người con gái Huế
Bên khu vườn hoa khế rụng rơi
Chiều mây gác nẻo ngang trời
Hong khô mái tóc nắng phơi gió mùa
Nhìn giọt nắng giỡn đùa thu khẽ
Tiếng lá vàng gõ nhẹ niềm mơ
Sông Hương nước chảy lững lờ
Thuyền về bến Ngự xa bờ vấn vương
Nghe kỉ niệm về thương vùng nhớ
Của một thời hoa nở bên đường
Thu bay lấm tấm giọt sương
Niềm mơ còn đó má hường ngại e
Chiều Thôn Vĩ mây về núi Ngự
Vang câu hò tình tự sắc son
Về ngang lối nhỏ đường mòn
Hoàng hôn lịm xuống vẫn còn nắng hanh
Tôi về lại nơi Thành Nội phố
Tìm người con gái cố đô xưa
Con đường một thuở đón đưa
Còn chẳng nỗi nhớ theo mưa nhạt nhòa
 Nắng Phai Chiều Xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét