Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

ĐỘC BƯỚC - Bichyen Bich Hoa Nguyen cùng thi hữu





ĐỘC BƯỚC
Mình ta độc bước giữa sông đời
Nắng cũng phai màu lạnh biển khơi
Dõi cảnh dần xuyên về ngục tối
Nhìn trăng rọi xuống hỏi sao ngời
Thương người lẻ bóng thuyền trôi mãi
Trở bến côi đò mộng vỡ rơi
Nghĩa trả quay chèo buông số phận
Hồn xưa dậy sóng thả cho trời
03.08.2017
Bichyen Bich Hoa Nguyen - Giang Hoa

HỌA:

TÌNH EM
(Thtk)
DUYÊN thỏa lòng yêu trải suối đời
TÌNH em khởi động tỏa ngàn khơi
NẨY cành thiện cảm luôn tươi thắm
NỞ cánh thiên ân mãi rạng ngời
VƯỜN vọng nồng nàn Hằng đã hát
HOA mời say đắm gió còn rơi..!
BƯỚM ong thả mộng hồn xao xuyến
TRĂNG NƯỚC SAY SƯA CẢNH ĐẤT TRỜI.
Đức Hạnh
 
DÒNG ĐỜI NỔI TRÔI
Đau mảnh tình riêng chỉ nửa đời
Trĩu lòng ôm ấp mãi về khơi
Tan tành thổn thức lời trăng gió
Lụn khắc chênh chao tiếng rạng ngời
Một kiếp phù du chừng lá rụng
Bao năm hạnh phúc hoá sương rơi
Thương yêu phút chốc thành hư ảo
Lạc lõng mình ta giữa mặt trời...
Trần Khanh

BUÔNG THẢ
Như kẻ đi buôn giữa chợ đời
Một mình lẻ bóng lại ra khơi
Âm thầm chèo chống trong đêm tối
Lặng lẽ đong đưa giữa sáng ngời
Thả xuống biển sâu khi mộng vỡ
Buông theo nước cuốn lúc tình rơi
Lênh đênh một chiếc thuyền duyên phận
Phó thác cô thân với đất trời
Nguyễn Văn Mười

TÌNH ĐỜI
Chiếc bách chênh chao giữa biển khơi
Muôn trùng sóng dữ giữa dòng đời
Khua chèo vất vả, lòng vươn tới
Vững lái hiên ngang, dạ sáng ngời
Trí tỉnh miên man, tình chẳng vợi
Tâm bền thắm thiết, nghĩa không rơi
Yêu thương tất cả, hồn vời vợi
Quý mến muôn người, rạng đất trời
 Phạm Trọng Tân

VÔ ĐỀ
Lạc lõng mình ta sống giữa đời
Đời buồn chìm nổi dạt muôn khơi
Khơi nguồn huệ đuốc soi đêm tối
Tối mịt bừng lên thắp rọi ngời
Ngời sáng thiện tâm chèo chống mãi
Mãi gìn trí ngọc chẳng buông rơi
Rơi vào vô vọng không đành phận
Phận vốn do ta đâu phải trời...!?
 Nguyễn Sơn

SỐ PHẬN
Phận gái bèo trôi giữa biển đời
Đơn hình lẻ bóng dạo trùng khơi
Tâm hồn vẫn luyện không mờ tối
Trí não thường tu tỏa rạng ngời
Muốn kẻ ghìm neo thuyền đậu mãi
Mong người bẻ lái mũi đừng rơi
Hồng nhan chẳng thoát vòng duyên phận
Tất cả buồn vui vẫn tại trời
 Bùi Tất Vãn

MỘT MÌNH
Độc nhất chồi non trổ nụ đời
Khu vườn rộn rã tiếng hò lơi
Chim làm tổ mới bay hồ hởi
Bướm lượn nhào quanh múa thỏa ngời
Lượm cánh vàng bay lìa khỏi cội
Se lòng tím rã ngắm về khơi
Yêu kiều bạc má nghèo duyên phận
Diễm lệ đài trang chẳng số trời
Diệu Hương

LỜI VỌNG
Thả bước phiêu du giữa chốn đời4
Tìm nguồn gió mới thỏa lòng khơi
Xin vay chữ đổi , dời sao hạn
Để thấy niềm yêu ,đắp mộng ngời
Hởi ,cuộc trần ai còn luyến tiếc !
Ơi , hồng duyên ấy nở lìa rơi !
Sao không thấu rỏ tình thơ vọng !
Đếm lá vàng thu nguyện đất trời .
Tuan Nguyen

NỔI TRÔI CUỘC ĐỜI
Trải dọc non sông kiếm cuộc đời
Gồng mình đã mỏi mãi chưa khơi
Lao đao suốt kiếp sao không tỏ
Lận đận bao năm há chẳng ngời
Ngược bến thuyền hồi tan trí mộng
Xuôi dòng thác chảy nát thân rơi
Quay về chốn cũ than và trách
Sức mọn tài hoen phó tại trời
Ninh Dinh Nguyen

 THẦN ĐỘC CƯỚC
Độc cước thần thông ẩn giữa đời
Iêng hùng núi Bụt dõi trùng khơi
Ngăn ngừa ác quỷ xâm bờ cõi
Đánh bạt loài lang giữ biển trời
Vạn thủa còn vương hồi tịnh khiết
Ngàn năm chẳng mộng chút vàng rơi
Chùa thiêng sáng đẹp từng trang sử
Đức trọng tài cao mãi toả ngời
 Manh Tien Nguyen

PHẬN ĐỘC HÀNH
Duyên kiếp trời ban xuống dòng đời
Độc hành nãm tháng với nổi trôi
Bão dông đơn phận trong chao đảo
Mưa Nẵng ai người thấu lẻ loi
Thương mình nuôi mộng luôn đau đáu
Xót cảnh thường mơ lại bồi hồi
Mới hay mưu sự nhân đẫu ước
Chợt hiểu thành duyên ở tại trời
 Hung Do

TUYỆT VỜI !
Mạnh bước ta đi giữa sóng đời
Vui lòng chấp nhận thác ghềnh thôi
Thời gian vẫn chảy màu sáng tối
Định hướng rồi đi dạ sắc ngời
Gió cả tay bền còn phấn khởi
Đường trơn gót mỏi chẳng nghỉ ngơi
Trang thơ kết nối huynh tỷ muội
Cuộc sống hôm nay thấy tuyệt vời !
Hiên Nguyên Minh
 

ĐÓA PHÙ DUNG
Lẻ bước mình ai giữa cuộc đời
Xuôi thuyền bạt sóng nẻo ngàn khơi
Tìm đâu bến đổ bên dòng ...hỡi
Hỏi chốn bờ xa mãi rạng ngời...
Một kiếp phù dung đành cam bởi
Đời hoa sớm nỡ lại mau rời
Thân bèo nước nổi ngày qua vội
Trở lại người ơi.... chẵng ý trời.....
Vôtinh  

BUÔNG !
Một mảnh tình trôi giữa biển đời
Mênh mông số phận chốn trùng khơi
Thuyền hoa chao đảo xa vời vợi
Bến mộng nát tan dễ rạng ngời
Bởi tại hết duyên thôi ngóng đợi
Nên đừng bịn rịn cứ buông rơi
Người ơi! Nhung nhớ thêm buồn tủi
Một kiếp nhân sinh phải tại trời!.
 Chung Đỗ

CHƠI VƠI
Thôi đành độc bước giữa dòng đời
Bảy nổi ba chìm vẫn trùng khơi
Sao mãi ngày dài năm tháng ngắn
Còn đâu đêm rạng cuối chân trời
Nhìn lên mờ mịt mây trôi mãi
Cúi xuống âm thầm lệ tuôn rơi
Những tưởng nghìn năm còn ấm áp
Ai ngờ thân phận lại chơi vơi !
Phuc Vinh
  
ĐỘC BƯỚC MIÊN TRƯỜNG.
Hồng nhan đố kỵ bởi Ông Trời.
Tạo hóa ghen hờn để lệ rơi.
Nguyệt Lão lầm se gieo lụy mãi.
Thuyền quyên giữ hạnh sáng trong ngời.
Hoàng hôn ĐỘC LẺ NHÌN ĐÊM TỐI.
Tối lại RIÊNG MÌNH NGÓNG BIỂN KHƠI.
Trọn kiếp tơ vương buồn lỡ phận.
Hồng nhan đố kỵ bởi Ông Trời.
Phạm Niêm.

THA THIẾT 
Thương nhớ tìm em giữa chợ đời ...
Đi tìm chiếc bóng mãi ngàn khơi ...
Ai hoài tha thiết lòng mong gởi ...
Dấu ái ngàn thu vẫn tin Trời ...
Dẫu biết mò châu không thể tới ...
Trong lòng ai thấu nhớ chơi vơi ...
Tìm em mong mỏi lòng vời vợi ...
Thương nhớ đi tìm mãi em ơi …
Dang Nguyen

LẠC BƯỚC
Mỏi gối chồn chân giữa chợ đời
Như thuyền gặp sóng ở ngoài khơi
Đời ta chẳng lẽ hoài than khóc
Số phận nhiều khi cũng mỉm cười
Hạnh phúc giao hòa không bỏ dỡ
Duyên tình giữ chặt để đừng rơi
Khi buồn cũng muốn mình an phận
Thả nỗi niềm riêng tận đất trời
Nguyễn Tuấn

…CÕI LẠNH
Ước vọng giờ đây gửi giữa đời
Mơ hoài cảnh ấy lạc ngoài khơi
Tâm buồn ảo não chùng đêm tối
Trí tủi đìu hiu chẳng rạng ngời
Nỗi nhớ âm thầm đeo đuổi mãi
Niềm đau khắc khoải mộng đành rơi
Rằng hay lỡ kiếp này do phận
Cũng bởi hồi luân tại tính trời..,
Nguyện Chiến

DẠ NGẪM
Dạ ngẫm nghĩ suy giữa cuộc đời
Thân cò phận số sóng ngàn khơi
Ngày xưa ngỡ tuổi lười sách tối
Mẹ mắng hoài chơ mặt cứ ngời
Thoáng cảnh bây giờ đau nhức mãi
Đời trai gánh cả dòng tủi rơi
Mưa lạnh phố đêm buôn thương phận
Cuộc sống hôm nay thấy khoảng trời !
Bầu Trời Đêm

HẢI ĐĂNG
Chống chọi phong ba đứng giữa đời
Mặc cho sóng cả bão ngàn khơi
Soi đường dẫn lối trong đêm tối
Định hướng dò tìm lúc rạng ngời
Đội nắng dầm mưa bền chắc mãi
Phơi sương dãi gió vững không dời
Niềm vui giữ lại bao thân phận
Tưởng đã vùi sâu...giao phó trời...
N Đ Sơn

CHƠI VƠI 
Nhiều lúc chơi vơi giữa biển đời
Đêm về lạnh lẽo chốn mù khơi
Mây đen che phủ ngày u tối
Sương trắng bay nghiêng sáng rợp ngời
Vẫn biết sầu vương còn đọng mãi
Đành rằng lệ ngấn vẫn tuôn rơi
Kiếp người thế thái rồi xong phận
Bảy nổi ba chìm thấu lẽ trời 
 Hung Vu

ĐỘC BƯỚC
Ngẫm mỗi bước đi giữa biển đời
Khởi từ nguồn cội đến xa khơi
Hẵn ngày tắt nắng là đêm tối
Tất Nguyệt không soi sao vẫn ngời
Người tự cứu mình trong thế mãi
Cảnh buồn hoài cũ độc côi rơi
Chữ bo bo giữ vùi thân phận
Nghĩa thả chặng dài độc bước trơi !!!
Phúc Lũy

 
BỎ
Lèn chân mỏi gối giữa chợ đời
Lạc bước đưa mình quẵng biển khơi
Bảo tố gieo niềm đau nào vợi
Phong vần gợi tủi chẵng sầu vơi
Tình kia đã cạn còn mong hởi
Nghĩa hết thôi đừng để lệ rơi
Bảy nỗi ba chìm thân gánh tội
Vì sao... phán lỗi tại ông trời...???
Vôtinh  

MỘT MÌNH
Một mình lạc lõng giữa cuộc đời
Lênh đênh sóng biển mãi trùng khơi
Lang thang lặng lẽ trong đêm tối
Ngoãnh lại bần thần ánh nguyệt rời
Lận đận thân cò khi tắt nắng
Liêu xiêu cánh nhạn bóng chiều rơi
Buồn trông ngọn sóng triều dâng vỗ
Chán ngóng bèo trôi dạt bến bời
Bảo Bình

 "TRÍ NAM NHI"
Một mình dong duổi giữa sông đời
Lướt sóng tung hoành giữa biển khơi
Ngó xuống muôn trùng làn sóng bạc
Trông lên vằng vặc ánh trăng ngời
Anh hùng nuôi trí không mòn mỏi
Trí thức rèn thân chẳng lúc rơi
Đất nước ngoại xâm còn muốn ngó
Lòng này sao nỡ phó cho trời .
Vũ Sĩ Lâm

CÕNG GIÓ GÙI MÂY
Khách lỡ làng đau bỏ chợ đời
Du thuyền Bát Nhã lạc trùng khơi
Buông nhiều thất vọng tình U tối
Giữ chút niềm tin mộng ước ngời
Bất chợt thương hoài duyên nguyệt vỡ
Vô tình nhớ mãi số đào rơi
Đem lời mặn đắng ngàn oan uổng
Cõng gió gùi mây phủ đỉnh trời
Đỗ Hữu Lộc
 
SỐ TRỜI ĐỊNH
Vừa mới sinh ra đã nợ đời,
Nên chừ thân dạt giữa ngàn khơi.
Vẫn hay tiền kiếp luôn u tối,
Mà ước tương lại thật rạng ngời.
Cứ ngỡ tình yêu như gió thoảng,
Đâu ngờ phận số tựa mưa rơi,
Sao nghe cay đắng ươm niềm hận,
Chẳng biết trách ai đổ tại trời !
 Hoành Trần

SONG HÀNH ... 
 (Thtk – Nv)
THAM. Sánh vai nhau dựng cuộc đời 👬
QUAN. San vững bước vượt trùng khơi
THẮNG. Bao trăn trở tuy vời vợi !
CẢNH. Lắm đa đoan vẫn rạng ngời !
XUYÊN. Biển bao la vờn sóng gợi !
ĐỒI. Nương bát ngat đọng sương rơi
NÚI. Sông Hồn Việt thiêng liêng hỡi !
THƯỞNG NGOẠN DANH LAM LỘNG ĐẤT TRỜI !
 Thanh Binh Do

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét