BÀI XƯỚNG
TỊNH DẠ VÔ TRÚ
Cuộc sống xưa nay
vốn thế rồi
Duyên sinh tụ tán rỏ
ràng thôi
Bình tâm ổn với dòng
lưu chuyển
Tịnh dạ an cùng
chiếc bóng trôi
Thắp đuốc tuệ tri
nhìn cảnh
mộng
Soi đèn trí ngẫm
ngắm mơ đời
Đi về đến ở...lòng
vô trú
Gió thoảng hiên
chiều nhẹ cánh thơi
GM.Nguyễn Đình Diệm.
BÀI
HỌA
NHỎ NHOI KHÓM DỂ
Mọi lẽ cha ông đã dặn rồi
Nương theo trời đất tự nhiên thôi.
Tâm an vui cảnh bao hình diễu
Dạ tịnh hòa dòng mọi sự trôi
Sáng dậy vươn vai gìn giữ mệnh
Chiều về nhờ bút ngợi ca đời.
Nhỏ nhoi khóm dẻ nơi rừng cả
Hạt tặng muôn người sống thảnh thơi .
Trần Như Tùng
CHƠI MIỀN TÁM
GIÓ
Biết cõi trần ai giả hợp rồi
Bao điều oán hận bỏ mà thôi
Nuôi tâm miên mật nào chao
chọng
Giữ ý bình thường kẻo cuốn
trôi
Xuống chợ trầm tư mà nhập thế
Về quê lặng lẽ để vào đời
Chạm đường tam độc xin dừng
lại
Dẫu bát phong* trùm cứ thảnh
thơi
Lê Đăng Mành
*Bát phong cũng kêu là bát
pháp, tám pháp này là tỷ như tám ngọn gió, có thể làm lay động lòng người, làm
thương tổn thiện căn
Lợi: Đó
là tiền tài lợi dưỡng…
Suy: Đó
là tiền tài lợi dưỡng, bị hao tổn ở phần này có sách viết là bi hoặc ai ( nỗi
sầu đau thương nhớ thảm sầu )
Hủy: Bị
người đời nói xấu, hủy mắng
Dự: Được
người đời tán thán, khen ngợi
Xưng:
Được tôn xưng kính trọng
Cơ: Bị
chê bai, khinh khi
Khổ: Đau
khổ, hoạn nạn đến
Lạc: Vui
sướng khi được điều như ý
Chúng
sanh đứng trước tám ngọn gió trên, bị nó thổi mà tâm không lay động thì cuộc
sống được an vui giải thoát
CÕI TẠM
Biết rõ trần gian cõi tạm rồi
Thù hằn oán hận xóa đi thôi
Chiếc thân cẩm thạch còn hư hoại
Cái mạng ngọc ngà cũng dạt trôi
Gieo hạt bồ đề cùng nẽo tục
Ươm hoa bác ái giữa đường đời
Mai về tịnh độ lòng không bận
Ngắm cảnh liên đài nhẹ bước thơi
Trần Ngộ
GIAO HÒA
Chuyện
cũ ngày qua tưởng đã rồi
Dây
chuyền nhân quả dễ nào thôi
Ra nguồn
nghiệp khởi dòng sông chảy
Bỏ cội
duyên thành sóng nước trôi
Miên mật
soi lòng về rõ ý
Bao dung
đãi thế bước khoan đời
Niềm vui
hóa hiện tùy âm hưởng
Nhạc
điệu giao hòa nhịp thảnh thơi
Lý Đức Quỳnh 1.6.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét