XƯỚNG HỌA ĐÊM TRĂNG
ĐÊM TRĂNG
Trăng ở lưng trời lẫn đáy sông
Lung linh huyền ảo áng mây lồng
Bên thềm nguyệt quế hương thơm ngát
Trong chén trà sen vị ấm nồng
Tâm trạng xôn xao lời muốn ngỏ
Nỗi niềm u uất ý rằng không
Chia tay bịn rịn hồn ray rứt
Quay gót rời xa lạnh buốt lòng.
Sông Thu
Bài hoạ
TIỄN NGƯỜI ĐI
Chiều nay tiễn biệt khách sang
sông
Lạnh buốt con tim...gió thổi
lồng
Mới đó vần trăng... môi ngọt
lịm
Bây chừ sương khói... mắt cay
nồng
Người đi tựa đến vùng hoang
dại
Kẻ ở như vào khoảng trống
không
Kỷ niệm những ngày vui ngắn
ngủi
Giọt thương mãi đọng ở trong
lòng.
July 27.2015
motthoi
TRĂNG NƯỚC QUÊ NGOẠI
Trăng trôi lơ lững giữa dòng sông
Vài cánh buồm xuôi đón gió lồng
Tiếng sáo ấu thơ còn réo gọi
Bờ dâu dĩ vãng vẫn say nồng
Phiêu bồng hồn trẻ bên cung quãng
Vi vút mộng đầu giữa khoảng không
Theo mẹ xuôi đò về viếng ngoại
Giờ đây hoài tưởng, chạnh đau lòng.
Văn Thanh
DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG
Quê hương tôi có một dòng sông
Tre trúc đôi bên ánh nắng lồng
Những buổi chiều thu mây phủ mát
Từng canh trưa hạ gió xua nồng
Nhịp cầu bóng ngã trên dòng
nước
Đôi cánh cò nghiêng lượn khoảng
không
Nơi ấy hẹn hò tôi vẫn đợi
Một người thân thiết tận trong
lòng
Mạnh-Trương
TRĂNG THU
Ánh trăng lấp lánh gợn dòng sông
Tự giữa trời cao tỏa bóng lồng
Những đóa quỳnh hương bùng cánh
mỏng
Một bình rượu nếp dậy men nồng
Nhìn hoa ngưỡng mộ màu thanh khiết
Ngẫm lý suy tầm thức sắc không
Cảnh giới trần ai đầy ảo vọng
Nỗi buồn thất bại khó cam lòng.
Nguyễn Đắc Thắng
20150728
TRĂNG THU
Trăng Thu lơ lửng giữa dòng sông
Sóng gợn lung linh ánh nguyệt lồng
Thấp thoảng xa trông màu nhụy thắm
Chập chờn gần thấy sắc hương nồng
Uyên ương lẻ bạn hoài than vắng
Nhạn lạc lìa đôi mãi đợi trông
Ly Hiệp Bi Hoan đời chuyển dịch
Tâm tư vương vấn -xót xa lòng./.
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
NỔI BUỒN XA XỨ
Đau đáu canh dài nhớ bến sông
Nơi đây nào khác cảnh chim lồng ?
Phố phường chỉ thấy người xa lạ
Tấc dạ còn đâu chuyện ấm, nồng ?
Mượn gió hỏi dùm phương ấy nhé
Có ai biết được nỗi nầy không
?
Thương về Đất Mẹ, buồn da diết
Chất ngất sầu dâng nặng trĩu lòng.
Thục Nguyên
QUẢNG NAM
Ngũ Hành Sơn ngắm cảnh Hàn sông
Cửa Đại thông reo ánh nguyệt lồng
Đèo Hải ngút ngàn vương khói xám
Sông Thu êm ả tỏa hương nồng
Hội An phố cổ hoài thương há ?
Trà Kiệu đền xưa luyến tiếc không ?
Cảnh đẹp, đất lành mời khách viếng
Nhắp ly Hồng tửu ngất ngây lòng.
VĨNH XUÂN
HỢP TAN
Buồn chi sóng soải dưới dòng sông
Để bóng lung linh nhạt ánh hồng
Có phải hạ qua thương nắng ấm
Hay là thu đến nhớ hương nồng
Gió đùa nét ngọc khi mờ ảo
Sóng giỡn khuôn trăng lúc trống
không
Ngoại cánh tác nhân sinh biến đổi
Hợp tan - Tan hợp chớ nao lòng.
Trần Văn Hạng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét