XƯỚNG:
ƯỚT MƯA
Bất ngờ trời đổ vội cơn mưa
Bị ướt thân em nổi dáng xưa
Đôi quả mập mờ sau lớp mỏng
Hai gò lộ rõ dưới màng thưa
Ngẩn ngơ thạch nhũ đang tơ nõn
Ngất ngưởng tinh cầu đã chín vừa
Quà tặng ngẫu nhiên ơn tạo hóa
Ban cho thiên hạ chẳng dư thừa !
Lưu Xuân Cảnh
16.6.15
HỌA:
Bài họa 1:
KHUYÊN EM
Bất chợt trong chiều một đám mưa
Phong phanh áo mỏng lộ đồi xưa
Ngập ngừng quân tử đi không đứt
Lững thững mỹ nhân bước nhẹ thưa
Em hãy che ô đừng gấp gáp
Anh thời khuyên gió thổi vừa vừa
Kề vai, mình ủ cho vơi lạnh!
Ôm ấp nụ xuân chớ để thừa…
Đức Hạnh
16.6.2015
Bài họa 2:
BÓNG GIAI NHÂN
Đang nắng bất ngờ lại đổ mưa
Một mình ngồi đợi bến đò xưa
Thấy cô váy ngắn làn voan mỏng
Che chiếc lưng trần vải sợi thưa
Gió cuộn hất tung vòng ngực đẹp
Áo bay lộ rõ đít mông vừa
Úi giời con cái nhà ai thế
Quả đúng giai nhân nói chẳng thừa
...
Nhật Nguyên
16/6/2015
Bài họa 3:
NHỚ XƯA
Bất chợt đi đường dính trận mưa
Chẳng may áo mỏng hóa dư thừa !
Tay quờ che mặt đừng cho thấy
Ngực khỏa khoe người, gọi chớ thưa
Bồng đảo anh hùng mơ thỏa ngắm
Danh xưng thục nữ đậy như vừa...
Trần gian dễ được ngày vui vẻ
Lưu mãi tâm tình góc ngõ xưa
Tau Dotrong
Bắc giang,17/6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét