TỔNG HỢP CHÙM THƠ
XƯỚNG HỌA RƯỢU VÀ EM
- THY LỆ
TRANG - HẢI RỪNG - SÔNG THU
- HOÀNG TỪ- UYÊN DU - HỮU HẢO - THỤC NGUYÊN
-
NGƯỜI NAY - NHƯ THU
- TRƯƠNG VĂN LŨY- VÕ ĐÌNH CỬ - TRẦN NHƯ TÙNG
RƯỢU VÀ EM
“Giữa Rượu và em anh chọn ai?”
“Trời ơi sao khó dễ nhau hoài
Đế xa vài bữa chừng nghe nhớ
Bậu bỏ một ngày đã muốn ngây
!
Lời vợ Lưu Linh nào có giữ *
Hồn trăng Lý Bạch vẫn còn
say
Tình em chất chứa ngàn men
đắng
Chôn cả đời ta trong chén cay!"
Thy Lệ Trang
Lưu Linh có câu thơ được dịch:
“ Lời can của vợ
Ngang trời gió bay”
RƯỢU CÙNG EM
Khướt mèm cũng bởi nhấp cùng
ai
Tri kỷ ngày đêm cạn chén hoài
!
Có phải em nằm lay bóng
nguyệt
Hay là ta niễng dấy men ngây
Cả hai yêu thú mà như một
Vốn cặp bài trùng để cứ say
Thắc mắc ghiền em hay tránh
rượu
Thôi đành phó thác chọn chua
cay !
Hải Rừng
LỜI CHO VỢ
Hỏi khó làm chi chỉ khổ ai
Bao lần vẫn thế, nói dai
hoài!
Rượu Bia- thú ấy sao xui bỏ?
Chồng vợ- nghĩa này khéo giả
ngây!
Son phấn nàng mê, anh chẳng
cấm
Men nồng chàng khoái, bậu cho
say?!
Phớt lờ để mặc nhau sung
sướng
Gia vị tình yêu thêm mặn cay!
Sông Thu
BỚT MEN CAY
Sao em hỏi khó biết kêu ai?
Đã nghiện đi rồi sẽ nhớ hoài
Vợ vắng vài hôm tâm chẳng ổn
Xa nàng mấy bữa trí như ngây
Thêm trà hứng thú do còn tỉnh
Bỏ rượu buồn rầu bởi mất say
Cuộc sống vô vàn điều cuốn
hút
Thôi đành chấp nhận bớt men
cay.
Hoàng Từ
EM VÀ RƯỢU
Em và Rượu biết ngã về ai?
Qúa khổ lòng thay nếu phí
hoài!
Rượu tiễn tâm trôi vào biển
ngất
Em dìu thức lạc giữa trời
ngây
Rượu phà men ấm say mà tỉnh
Em tỏa hương nồng tỉnh lại say
Ta chọn cả hai Em với Rượu
Cho dù chấp nhận lắm chua cay
!
Uyên Du
(Đồng Tháp)
DÙNG ĐÚNG CHỖ
Bỏ rượu xong thôi có chết ai
Ghiền chi độc tố khổ thân
hoài
Xa em mấy phút- điên lòng nhớ
Gần đế đôi ly- đắng họng ngây
Họa gửi, hoa trêu do qúa xỉn
Tai bay, xe lái nhớ đừng say
Nhâm nhi chủ trị đau cơ, khớp
Vừa hợp dạ dày tránh vị
cay...
Hữu Hảo
VƯƠNG VẤN
Chẳng biết rằng ai có nhớ ai
Dù là vô vọng cứ mơ hoài
Thoáng trông dáng bậu hồn ngơ
ngác
Khẽ gọi tên nàng dạ ngất ngây
Dẫu đã qua rồi cơn sóng dữ
Vẫn còn vướng mãi cuộc tình
say
Nỗi đau da diết luôn đeo đẳng
Vương vấn làm chi để đắng cay?
Thục
Nguyên
EM HAY RƯỢU
Chính em là rượu chứ còn ai
Bởi vậy đời anh mãi xỉn hoài
Chơi bóng sáng chiều đâu có
ngán
Cờ người hôm sớm chẳng nào
ngây
Bình xưa rượu cạn còn chưa đã
Vợ cũ eo thon vẫn cứ say
Khôn dại đời người ai biết rõ
Mỹ nhân, qúy tữu, thú nồng
cay.
Người Nay
CÓ AI HƠN ?
Tấc lòng chung thủy có thua
ai?
Giả bộ hờn ghen gạn hỏi hoài
!
Xao xuyến tâm hồn tim bối rối
Thẹn thùng đôi mắt dáng thơ
ngây
Tình nồng hương thắm êm đềm
tỏa
Rượu cạn môi mềm chếnh choáng
say!
Mái ấm dấu yêu luôn hạnh phúc
Gia thêm tí muối chút gừng cay
!
Như Thu
CHỌN CẢ HAI
Ta em cùng rượu chẳng cần ai !
Ký bản chung thân khắn khít
hoài
Gieo giống rồng tiên đừng sợ
hỏng
Trồng mầm đức hạnh chớ lo
ngây
Anh em rỉ rả an lòng nhậu
Bầu bạn lai rai chấp nhận say
Công việc chu toàn trên định
mức
Thương tình vì bạn dẫu chua
cay !
Trương Văn Lũy
ĐÁP ÁN
Giữa em và rượu hỏi cần ai?
So sánh chi mà khó thế hoài
Có lúc rượu cần không thể
thiếu
Mọi khi em muốn phải cho ngây
Em yêu qúy nhất trong đời sống
Rượu uống nhớ đừng qúa chén
say
Chỉ có em thôi là tất cả
Rượu thì giải trí chút nồng
cay.
Võ Đình Cử
EM VÀ RƯỢU
Rượu chẳng là người chẳng phải ai
So em sao chứ rỡn chi hoài.
Em luôn rủ rỉ nghe mà khoái
Rượu dẫn lờ đờ chỉ để ngây.
Em ở nội tâm tâm tạo ngọt
Rượu là ngoại vật vật gây cay.
Hay nhiều dở lắm là nơi rượu
Em vẫn chân tình những lúc say !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét