THÔI!...
Níu kéo làm chi để khổ nhau
Khi hương đã nhạt, sắc phai màu
Đôi môi héo úa không nguồn sống
Cặp mắt nhòe hoen với lệ sầu
Tàn lụn ước mơ theo tuổi tác
Tắt lịm niềm tin sau nỗi đau
Xin quay trở gót, đừng lưu luyến
Tiếc nuối càng thêm bạc mái đầu !
Phương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét