Tác giả Lý Đức Quỳnh
VƯỜN HOANG
Lớp bụi lòng liêu phủ chốn này
Công trình người tạo giữa nhiên xây
Nguồn len uốn lượn ra dòng suối
Cội vượt nghiêng ngang tạc dáng cây
Thế thái khuyết tròn trơ bóng nguyệt
Nhân tình đen bạc đuối vành mây
Nỗi niềm phong kín từ xa vắng
Bỏ mặc vườn hoang mộng dở say !
VƯỜN XƯA
Buổi ấy xanh xa biệt nắng vàng
Nhạt màu thu quạnh tím chiều loang
Lá gầy níu nhánh bâng khuâng rụng
Chồi nhỏ vin cành bẽn lẽn sang
Bóng dợn ánh tà lay mộng cũ
Mù giăng sương tối đuối trời hoang
Vườn xưa rúc gió quày trong nhớ
Nguồn cạn mơ lòng con suối ngoan
Lý Đức Quỳnh
VƯỜN HOANG ẤY
(Họa Vườn hoang)
Vườn ấy từ lâu chọn chỗ này
Bàn tay nào đó bỏ công xây.
Đường đi lối lại đà quây gạch
Luống dọc hàng ngang đã có cây.
Cỏ mọc lung tung ùn bãi rác
Rào nghiêng bễ bãi ngóng trời mây.
Ai người bày đặt mà buông vậy
Dự án hẳn là lập lúc say !
Trần Như Tùng
NHỚ VƯỜN XƯA
(Họa Vườn xưa)
Rạng rỡ vùng hoa nắng giát vàng
Tím hồng trắng đỏ sắc màu loang.
Vo ve phía trước ong vù tới
Thấp thoáng nhà bên bướm lẻn sang.
Đôi khóm hải đường cành tỏa rộng
Một dàn thiên lý ngọn leo hoang.
Vườn xưa neo mãi trong tiềm thức
Những muốn quay về: bé gái ngoan !
Trần Như Tùng
Cảm ơn bác Trần Như Tùng đã họa 2 bài rất hay cùng với em.Chúc bác an vui !
Trả lờiXóa