Tác giả Phan Tự Trí
1. ĐÔI MẮT NHÂN VĂN
Mắt Người nay dẫu khép ngàn thu
Sương khói chiều tang đã mịt mù
Vẫn dõi trời quê phòng điểu dữ
Còn nhìn đất mẹ chắn sâu hư
Nước nguồn mát thấm muôn binh sĩ
Lửa núi rụi thiêu vạn kẻ thù
Có ánh nhân văn ngời mắt ấy
Bởi Người tim vẫn ấm ngàn thu.
2. TRÁI TIM VẪN ẤM
Bởi Người tim vẫn ấm ngàn thu
Nhớ cuộc trường chinh nhớ chiến khu
Giọt máu con em ngoài trận mạc
Nắm xương đồng chí giữa lao tù
Nay sáng rì rào nghe biển nhắc
Hằng đêm man mác thấm trời ru
Thổn thức chưa yên bề giấc ngủ
Cành non thấp thoáng bóng chim gù.
3. TÁI SINH
Cành non thấp thoáng bóng chim gù.
Một giấc mơ đời quá chỉn chu
Bác biết chồi đâm từ địa liệu
Người hay lộc nảy tự thiên trù
Vũng Chùa chẳng lánh nơi phàm luỵ
Đảo Yến nào xa chốn tịnh tu
Thao thức – non sông cần Bác lắm
Người về đâu phải chuyến phiêu du.
4. BỀ BỘN
Người về đâu phải chuyến phiêu du
Bề bộn giang sơn bão trái mùa
Gánh nặng tiền nhân còn phó thác
Đường xa hậu thế vẫn trao thưa
Nhân tâm nội đối mong dung hợp
Hội nhập bang giao há hững hờ
Thiền quán soi đường lên cõi hạnh
Bến trời neo đậu được hay chưa.
5. THẮNG HAY THUA
Bến trời neo đậu được hay chưa.
Trí dũng ngàn năm chỉ mới vừa
Vị kỷ tham quyền phơi lắm rứa ?
“Dĩ công vi thượng”(*) trốn nhiêu mô ?
Mình quên vì nước mần răng được
Phải nhớ thương dân nữa lợi nờ
Tư tưởng sáng ngời không dễ học
Nửa vời không chiến, thắng hay thua
(*) Lời Bác Hồ dạy Đại tướng, cũng là một trong những nội
dung tư tưởng HCM – việc công, việc nước phải là trên hết.
Tiếng Quảng Bình:
- Lắm rứa: lắm thế
- Nhiêu mô: bao nhiêu, ở đâu
- Mần răng được: làm sao được
- Nờ: kìa
6. LỊCH SỬ KHÔNG ĐÙA
Nửa vời không chiến, thắng hay thua
Lịch sử nào dung những chuyện đùa
Văn Miếu khắc ghi trang hiển hách
Cụ Rùa lặng đỡ tấm vô tư
Nỏ (*) tin quạnh quẽ
mình Nguyên Giáp
Phải chịu cô đơn một Ngọn Cờ (**)
Còn Đảng còn Dân còn Đất nước
Hồn thiêng xin Bác độ trì cho.
(*) Nỏ - không -
tiếng Quảng Bình
(**) Cô đơn Ngọn Cờ là bản nhạc Đại tướng ưa thích, sáng tác
của nhạc sĩ Trần Tiến. Người từng đệm đàn piano cho Trần Tiến hát bài này.
7. VỮNG CƠ ĐỒ
Hồn thiêng xin Bác độ trì cho.
Người lính vinh quang của Cụ Hồ
Nhất trí, nhất nhân, nhất dũng lược
Bách giao bách thắng, bách mưu cơ
Bao lâu Ái Quốc tìm Chân Lý
Vạn thuở Vua Hùng đến Tự Do
Lệ Thuỷ trăm năm về Núi Thọ
Rồng Tiên Âu Lạc vững cơ đồ.
8. NGƯỜI SỐNG MÃI
Rồng Tiên Âu Lạc vững cơ đồ.
Thế giới nhân tình vẫn ước mơ
Thánh Võ muôn đời nghe tiếng hát
Thần Văn vạn thưở lắng câu hò
Cái tôi hoàn lại đất trời nhận(*)
Mặt mũi chưa thành Bác giữ cho(*)
Ngân vọng chuông chiều xao bóng núi
Hoà trong tâm ý vạn bài thơ.
(*) Trên chiếc đại hồng chung ở Núi Thọ, ghi tên bà Đặng
Bích Hà (phu nhân Đại tướng) cung tiến, một mặt có khắc hai câu thơ của Đại
tướng Võ Nguyên Giáp:
Cái tôi hoàn lại đất trời
Trả tôi mặt mũi muôn đời chưa sanh
9. TRONG LÒNG DÂN
Hoà trong tâm ý vạn bài thơ.
Già trẻ đau thương mắt lệ mờ
Chót mũi Cà Mau lên Lũng Cú
Tận hòn Song Tử tới Cha Lo
Biển người tiễn biệt dường vô tận
Nhân loại tôn vinh chẳng bến bờ
Vô Thuỷ vô Chung – Người bất tử
Trong lòng Dân Nước nối sau – xưa.
10. ĐIỆN BIÊN - SÁU MƯƠI MÙA XUÂN
(Nhân kỷ niệm 60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ)
Nữa rồi Giáp Ngọ sáu mươi năm
Tiếng pháo còn vang giữa đại ngàn
Chiến thắng từng bừng tươi điệu sạp
Ân tình lắng đọng trắng cành ban
Năm châu bừng tỉnh chào dân chủ
Bốn biển cao trào đuổi thực dân
Đã trải bao mưa nguồn chớp bể
Tên Người mãi sáng đức NHÂN VĂN.
Xuân Giáp Ngọ 1954 – 2014
11. TÂM SỰ VỚI DÒNG SÔNG
Thương
tặng sông Đồng Nai
Vạn thưở về xuôi chẳng đổi dòng
Đôi bờ in bóng đất Miền Đông
Ngô non hớn hở chờ râu thẫm
Nhà cũ nôn nao đợi mái hồng.
Anh dũng nêu gương cho hậu thế
Hy sinh nào thẹn với cha ông
Âm ba kháng chiến còn vang mãi
Trước biển, Đồng Nai vẫn một lòng.
PHAN TỰ TRÍ
ptutri@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét