Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

XƯỚNG HOẠ CÔ ĐƠN MÙA ĐÔNG - Phương Hà và thi hữu




Bài xướng:
CÔ ĐƠN MÙA ĐÔNG

Nghe hơi giá rét lách qua song
Chợt thấy cô đơn ngập cõi lòng
Lạnh buốt bàn tay không kẻ nắm
Ngậm ngùi chiếc bóng chẳng ai cùng
Trà thơm lẻ bạn, môi khô đợi
Rượu cúc đầy ly, mắt mỏi trông
Nhìn mảnh trăng khuya, sầu héo úa
Có còn chi nữa để hoài mong ?
                                Phương Hà


Bài hoạ:

MỘT CẢNH MÙA ĐÔNG

Đông về xót cảnh úa ngoài song
Giá buốt thân đơn héo tận lòng.
Mái ấm mồ côi lam lũ bụi
Gia đình đám trẻ sống vui cùng.
Tồi tàn vất vưởng ai người ngó
Phú quý xa hoa kẻ đứng trông.
Quê mẹ phương trời buồn tức tưởi
Từ bi thấp thỏm lấp hoài mong.
                       Hải Rừng
                    28/10/2014

ĐÊM KHÔNG CHỒNG

Đông chưa đến lạnh đã kề song
Mái lá liêu xiêu nhớ ngập lòng
Gối chiếc em nằm mơ chẳng đặng
Phòng không bóng đỗ nói không cùng
Môi hồng mắt biếc nôn nao đợi
Ngực ngải eo bùa thổn thức trông
Rét ngự hồn em tê táí quá
Ai người xoa dịu nỗi thương mong
                   Lưu Lãng Khách

MƠ XUÂN

Ngày ngắn đêm dài lạnh lẽo song
Chừng nghe chín mộng ở trong lòng
Tay ngà giá buốt không người nắm
Dáng ngọc co ro chẳng kẻ cùng
Gió giật thềm hoang mòn mỏi đợi
Trăng lùa ngõ vắng lạnh lùng trông
Đêm nay sáng quá nằm thao thức
Thấy én mang về xuân ước mong
                     Lưu Lãng Khách

 
SẦU ĐÔNG...

Đông về , len lén nép bên song
Gió lạnh cho em phút chạnh lòng
Lá úa ngậm ngùi đi trước hết
Nắng vàng nuối tiếc bước sau cùng
Vườn khuya...hiu hắt vầng trăng đợi      
Lầu vắng... ngỡ ngàng ánh mắt trông
Bóng dáng tình quân còn diệu vợi           
Đêm buồn, canh cánh nỗi sầu mong!
                                       Thy Lệ Trang
                                    Massachusetts

MÙA ĐÔNG MONG CHỜ

Nhìn bao lá úa rớt bên song
Mà thấy nao nao cả tấc lòng             
Ngày đến nguồn vui sao vắng mất
Đêm về tâm sự lại không cùng 
Có còn ghi nhớ dòng lưu niệm
Chưa hết u hoài chuỗi đợi trông
Người đã ra đi trong luyến tiếc
Một mùa Đông rét ...mãi  chờ mong !
                           Trịnh Cơ
               ngoại ô Paris 28/10/2014



ĐÊM BUỒN

Đêm nay tựa cửa, lại kề song
Ngắm cảnh trăng sao quá chạnh lòng
Gối chiếc cô đơn, buồn khó tả
Chăn đơn quạnh quẻ, lạnh khôn cùng
Đâu người năm cũ mà chờ đón
Nào kẻ ngày xưa để đợi trông
Lâu rồi vui sống bằng kỷ niệm
Câu thơ, bạn hữu, chút hoài mong...
               Thanh Trương


MÙA ĐÔNG CÔ ĐƠN

Đông về gió rít ở ngoài song
Cảm cảnh đơn côi tận đáy lòng
Đêm vắng lạnh lùng không kẻ đến
Phòng không gối chiếc chẳng ai cùng
Bờ môi khép kín mơ mong đợi
Đôi mắt vo tròn mộng ngóng trông
Năm tháng phai mờ hình bóng cũ
Biết ai xoa dịu cảnh chờ mong.
                            Võ đình Cử

 
CẢNH SẦU ĐÔNG

Cám cảnh! mưa dầm -lạnh buốt song....
"Sầu Đông" thay lá héo tim lòng (*)
Năm canh gối chiếc mong người đến
Sáu khắc chăn đơn đón bạn cùng…
Rót chén Quỳnh tương lời xướng đợi
Ngâm câu Hảo hợp ý hòa trông
Giang Hà viễn vọng cầu Ô Thước
Trăng xế nghiêng vành -khó dặng mong.
                           Ngọc Ẩn Nhi Huyền

(*) -Ruôt Bòn hon trong tròn ngoài méo
Dạ Sầu Đông trong héo ngoài tươi.)

  
KHẮC KHOẢI CON TIM

Gió bấc âm thầm lén vạch song
Nhìn qua cửa sổ thấy xao lòng
Lẻ loi chăn gối niềm đau xót
Lạnh lẽo tấm thân nỗi khốn cùng
Một mảnh tình yêu đang ngóng đợi
Hai bàn tay đói mãi chờ trông
Hảy giành cho được điều mơ ước
Chớ để đêm ngày khắc khoải mong
                  Thuyền Viễn Xứ



 LẠNH LÙNG

Đêm qua gió rét tạt qua song
Bỗng thấy bâng khuâng lạnh cõi lòng
Thương kẻ tha hương sầu viễn xứ
Nhớ người đơn độc  lỡ đường cùng
Bếp hồng sưởi ấm tâm chờ đợi
Trà đậm đưa thơm kẻ ngóng trông
Ngàn dặm ra đi ,không  trở lại
 Mỏi mòn cô phụ vẫn còn mong !
                                NS


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét