THY LỆ TRANG - LƯU LÃNG
KHÁCH - SÔNG THU -
THANH TRƯƠNG - THỤC NGUYÊN - NGỌC ẨN NHI HUYỀN -
VÕ ĐÌNH
CƯ - HẢI RỪNG - NS - TRỊNH CƠ - THUYỀN VIỄN XỨ
Bài xướng
VÀO ĐÔNG
Phố núi, hoàng hôn
nắng nhạt rồi
Mùa đông, mây xám hững
hờ trôi
Dăm cô thiếu nữ xa đồi
cỏ
Vài cánh chim chiều
bỏ cuộc chơi
Hồn lặng chìm
sâu... hồn tiếc nuối...
Lệ buồn ướt đẫm... lệ
chơi vơi!
Ước chi gửi chút hương
nồng cũ
Về đến người thương ở
cuối trời.
Thy Lệ Trang
Bài họa
SANG ĐÔNG
Gió bấc về chưa? Nắng
ngủ rồi
Mây hờn ảm đạm, nặng
nề trôi
Đôi tà thu mộng còn
lưu luyến
Mấy vạt đông sầu đã
đến chơi
Tình đã bay xa tình
chẳng cạn
Ý còn đọng lại ý
chưa vơi
Người ơi! một chút
hương nồng cũ
Biết có còn thoang
thoảng cuối trời
Lưu Lãng Khách
VỀ THÔI!
Về thôi em nhé nắng
phai rồi
Lơ lững bên đồi mây
xám trôi
Tâm sự còn đầy đành
bỏ dở
Cuộc cờ đang rối phải
ngừng chơi
Lời yêu tha thiết- lời
chưa ngỏ
Mộng ước nồng nàn-
mộng đã vơi
Mơ một hôm nào ta đối
ẩm
Dưới trăng vằng vặc
giữa khung trời.
SẦU ĐÔNG
Lá vàng thôi rụng,
đến đông rồi
Ảm đạm mây mờ lặng
lẽ trôi
Chàng đến chiều nay,
se giá lạnh
Nàng về bên ấy , vắng
vui chơi
Chuyện buồn duyên rẻ
còn ray rứt
Nỗi hận tình chung
chẳng chút vui
Lữ thứ không nhà dang
dở bước
Sầu đông bát ngát tận
chân trời.
XIN HỎI
Thu đã loan tin tạm
biệt rồi
Gió đông buốt giá chở
mây trôi
Người đi biền biệt
vào thiền tịnh
Kẻ ở bơ phờ bỏ cuộc
chơi
Tâm sự mênh mang còn
đọng lại?
Nỗi niềm man mác vẫn
chưa vơi?
Tiếc chi một chút
hương hờ hững
Để lạnh lòng ai, xám
cả trời.!
Thục Nguyên
LẬP ĐÔNG
Mười lăm tháng chín*-
lập đông rồi
Mây xám chiều tà lơ
lững trôi
Lữ khách tham quan còn
ngắm cảnh
Du thuyền biển đảo
vẫn rong chơi
Bờ trên nhộn nhịp cơn
mưa tạnh
Bên dưới nô đùa sóng
nhẹ vơi
Có kẻ trông chờ tình
bạn đến
Thành Nha én lượn đẹp
lưng trời.
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
*Tháng chín Âm lịch.
SẦU ĐÔNG
Đông về bấc lạnh,
nắng đâu rồi?
Từng đám mây mù lặng
lẽ trôi
Bóng dáng hao gầy mờ
thú cảm
Tấm thân mòn mỏi nhạt
vui chơi
Điềm mơ say đắm mơ nào
thấy
Giấc mộng êm đềm mộng
chẳng vơi
Lòng dạ u hoài tim
héo úa
Tâm hồn vang vọng thấu
khung trời.
THU VỀ
Một giấc chiêm bao
mộng tỉnh rồi
Thương đời lạc lõng
lục bình trôi
Rày đây sống bụi tìm
tâm thật
Mốt nọ ngao du diệt
ngã chơi
Tịnh thức trăm nhà
kinh tụng niệm
Vô thường một tớ gạo
đong vơi
Thu về lá rụng ngoài
hiên vắng
Phố cổ buồn trông
nghiễm cảnh trời.
ĐÔNG TỚI
Giá lạnh chiều đông
đã tới rồi
Giòng sông lờ lững,
muốn ngừng trôi
Bến đò chẳng bóng
thuyền qua lại
Cầu ván không đàn trẻ
dạo chơi
Chim chóc đi tìm miền
ấm áp
Lòng ta đan kín nỗi
chơi vơi
Thời gian đi mất không
về nữa
Thương nhớ theo nhau
tận cuối trời.
BÓNG DÁNG MÙA ĐÔNG
Cơn gió mùa đông đã
đến rồi
Bềnh bồng, thong thả
áng mây trôi
Chim chiều xếp cánh
không đùa giỡn
Cá nước thu mình bỏ
cuộc chơi
Tình trót phôi
pha...tình vĩnh biệt
Mộng đà phai
nhạt...mộng sầu vơi !
Cả đời lang bạt nhiều
sương gió
Dừng bước phiêu lưu
một góc trời.
TRĂNG GẦY MÃI NHỚ
Rét mướt
mùa đông đã đến rồi
Mây dường
ảm đạm, lặng ngừng trôi
Đêm khuya
thanh vắng ôm đàn dạo
Ngày lạnh
buồn thiu mở nhạc chơi
Ruột héo
biết ai tâm sự bớt
Tơ sầu có
bạn nỗi niềm vơi
Trăng gầy
dạo ấy còn in gối
Gợi nhớ
lòng tê một góc trời
Thuyền Viễn Xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét