MỘNG LÒNG
Trần Ngộ (Lâm Đồng)
họa bài NHỚ ĐÔNG của Phan Tự Trí
Tiết trời lành lạnh báo sang đông
Quê mẹ chừ đây lúa mượt đồng
Từng bóng cò chiều bay sãi cánh
Đôi hàng ngỗng trắng lội phơi lông
Ao sen vằng vặc vầng trăng chiếu
Hồ nước lung linh ngọn gió lồng
Cảnh ấy bao giờ quên lãng được
Mộng lòng canh cánh mãi sao không ...!
ĐÔNG VỀ LẠI NHỚ
Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)
họa bài MỘNG LÒNG của Trần Ngộ
Mây kéo nhau về dệt tiết đông
Mưa giăng chắc hẳn nước trang đồng
Cò còn rụt cổ đầu chui cánh
Ngỗng có lên bờ mỏ tỉa lông
Ai đã điều hoà thêm
nệm ấm
Ai đang ra ổ trốn heo lồng
Tháng mười ngày kỵ hai ba ấy *
Chẳng biết quê nhà có lụt không ?
* Ông tha nhưng bà nỏ tha
Trời mần cái lụt hai ba tháng mười
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét