ĐÔNG VỀ
Trời lập đông rồi anh biết chưa
Có người đan áo sưởi tình xưa
Hiên khuya sương dột rung tàu
chuối
Ngõ lạnh mưa giăng ướt ngọn dừa
Thương nhạn lạc đàn sầu phận lẽ
Én còn nhớ bạn tủi duyên thừa
Lúc mô gặp được người trong mộng
Dưới ánh trăng vàng mắt liếc đưa
Trần Ngộ (Lâm Đồng)
CHỚM ĐÔNG QUÊ NHÀ
Họa bài ĐÔNG VỀ của Trần Ngộ
Quê nhà đã chớm bước sang đông
Biển ló bình minh ráng ửng hồng
Lá úa cuối mùa gieo ngọn bấc
Sương mờ đỉnh núi dát màn bông
Người xa thuở ấy còn vương bóng
Tình lắng niềm xưa mãi quặn lòng
Trước ngõ cây sầu trơ trọi nhánh
Chiếc bèo mang nợ mấy dòng sông
Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét