LŨ LÃO LÀM THƠ TÀI TỬ
(Tặng hội Già Hoang)
Châu Thạch
Trời sinh lũ lão giống như khờ
Ngớ ngẩn việc đời rách việc thơ
Ghép chữ xếp vần hay lẫn thẩn
Đón tài rước lộc cứ ngu ngơ
Nhìn trời nghĩ nước thêm nhiều
mộng
Thấy cảnh sinh tình hóa lắm mơ
Bụng trẻ đầu già ngông ngất
ngưỡng
Ngồi trên vật chất thế gian thờ.
Ngồi trên vật chất thế gian thờ
Chẳng để cho mình lấm vết nhơ
Tợ đoá hoa sen vươn gặp nắng
Giống con đò dọc lánh xa bờ
Bởi yêu thi phú nên nghèo kiết
Vì bạn ly tao mới xác xơ
Lũ lão làm thơ tài tử vậy
Nhìn đời trong mắt tỉnh bơ bơ ./.
CT
Các bài hoạ:
NỖI NIỀM LÃO!
Lê Đăng Mành
lão lai lẩm cẩm lại khù khờ
Đần độn mà thường thích đọc thơ
Công việc trong nhà luôn lớ quớ
Thi ca ngoài ngõ chẳng ngơ ngơ
Thẫn thờ chuốt chữ lay câu họa
Lững thững trau vần động giấc mơ
Bài xướng nhận rồi mừng khấp khởi
Bình sinh mến bạn vẫn tôn thờ
Bình sinh mến bạn vẫn tôn thờ
Không sắc bềnh bồng chẳng bụi nhơ
Hội ngộ tao nhân - như cặp bến
Trùng phùng lãng tử - tợ qua bờ
Lợi danh chẳng bợn dù tơi tả
Quyền lực không màng dẫu xác xơ
Lên lão nhớ thời chung lận đận
Thơ trào bàng bạc nỗi cầu bơ !
LĐM
HÀN SĨ TỰ BẠCH
Sông Thu
Sao lại xem nhau giống lũ khờ
Khi còn minh mẫn để làm thơ ?
Mặc dù đôi lúc như lơ đãng
Hoặc giả vài khi tựa ngẩn ngơ
Hồn trẻ cho nên ôm lắm mộng
Lòng vui bởi thế dệt nhiều mơ
Bạn bè xướng hoạ thêm thân ái
Nào dám mong chi được phụng thờ !
Nào dám mong chi được phụng thờ
Giữ tâm khỏi bị vướng tanh nhơ
Không so sen thắm nâng chân Phật
Chỉ sánh huệ thanh mọc mép bờ
Câu chữ xênh xang đầy túi vải
Rượu trà chất ngất ngập bầu xơ
An vui thanh thản cùng thi hữu
Hạnh phúc đâu cần sữa với bơ.
ST
TIẾC...
(Y vận Lũ Lão Làm Thơ Tài Tử)
Thục Nguyên
Ta vốn sinh ra đã dại khờ
Học đòi thiên hạ bước vào thơ
Tưởng chừng đủ sức nên ngang dọc
Nào biết bất tài mới ngẩn ngơ
Vẫn cứ đắm chìm trong ảo mộng
Và chưa tỉnh táo khỏi cơn mơ
Cả đời lận đận vì cơm áo
Chẳng gặp "cao nhân" để
"phụng thờ"
&
Chẳng gặp "cao nhân" để
"phụng thờ"
Tấm thân không nhớp, trí không
nhơ
Giấc mơ thắm thiết còn xa bến
Thuyền mộng lênh đênh vẫn cách bờ
Nếu chẳng lâm vào "khôn hoá
dại"
Thì đâu đến nỗi " xác
thành xơ" !
Tiếc chi xướng hoạ sai vài chữ
Thì cũng hơn đời, cứ tỉnh bơ ./.
TN
GIẢI BÀY
(Thân tặng các nhà thơ tài tử nhưng chân tình.)
Thy Lệ Trang
Chẳng phải chúng ta một lũ
khờ
Chỉ vì tha thiết với nàng
thơ
Nhân sinh khắp chốn còn điên
đảo
Kẻ sĩ nhiều phen phải ngẩn
ngơ
Vật chất- bon chen nào phải
mộng
Tao đàn- thâm thúy ấy là mơ
Dù cho hồn thả theo mây gió
Đạo nghĩa ngàn năm vẫn phụng
thờ
Đạo nghĩa ngàn năm vẫn phụng
thờ
Lòng sen không một chút bùn
nhơ
Đường thi Bà Huyện đưa về
bến
Lục Bát Nguyễn Du dắt đến
bờ
Ý đẹp tô đời thêm rạng rỡ
Lời hay xóa dạ bớt trơ xơ
Thương thay lắm kẻ còn trân
tráo
Bút qũy, tâm xà vẫn tỉnh
bơ
TLT
MẶC AI
Xử thế đôi khi cũng giả khờ
Đóng vai ngờ nghệch nét ngây thơ
Ngô nghê việc đạo không bàn đến
Khờ dại sự đời cứ ngó ngơ
Buổi khó chớ nên ôm nỗi hận
Thời nên cứ thế giữ niềm mơ
Làm người tùy lúc mà tương thích
Chớ mãi một phương quyết chọn thờ
Chớ mãi một phương quyết chọn thờ
Miễn sao cốt cách chẳng bôi nhơ
Tình sâu luôn nhớ nơi nguồn cội
Nghĩa nặng đừng quên gốc bến bờ
Trốn việc lần hồi sinh bạc nhược
Chăm làm rồi sẽ hết nghèo xơ
Lai rai cạn chén vui thi phú
Trong đục dòng đời cứ tỉnh bơ !
HH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét