VẦN
ĐÔNG TÌM BẠN
Tiếng
vạc lay trời gọi cút côi
Hơi
đông lại nhói phía lưng rồi
Quờ
tay lót gối chêm đầu lệch
Dỗ
khúc ru đời nuốt mộng trôi
Nửa
xót duyên tình tan giữa cuộc
Phận
thương nấm cỏ lạnh bên đồi
Ai
đang buốt giá vì cô quạnh
Thơ
mở xin cùng họa với tôi.
PN-TRƯƠNG
ĐÌNH ĐĂNG
Bài họa:
Bài họa:
ĐÀN KHUYA
Đàn
khuya ai nhấn điệu đơn côi
Trầm
bổng du dương thảm quá rồi
Xót
nỗi thân bèo cơn sóng dạt
Thương
tình phận bọt giữa dòng trôi
Duyên
xưa gởi lại bên sườn núi
Nợ
cũ theo em dưới ngọn đồi
Đông
đến lạnh lùng thêm quạnh vắng
Rừng
chiều cô lẻ một mình tôi
TRẦN
NGỘ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét