ĐỪNG
Ôi chớ nhìn sâu biển mắt em
Xuyến xao hơi thở ngợp trời đêm
Bình bồng ức chạm bờ môi gấp
Nghiêng ngã thân buông thác tóc
mềm
Đừng cắn vai trần đau dữ thế
E ngưng tim dại khát cuồng thêm
Sóng thời gian chuyển điên tần số
Bối rối sao băng đốt cháy thềm.
BẢO KHANH (TP. HCM)
Bài họa:
NỤ HÔN ĐẦU
Run run môi khẽ chạm môi em
Một thoáng rùng mình giữa bóng
đêm
Thảng thốt em buông dòng lệ ướt
Bâng khuâng anh siết tấm thân mềm
Con tim ngây dại - tim tê buốt
Hơi thở đứt rời - thở gấp thêm
Nhịp bước thời gian dường chững
lại
Hằng Nga bẽn lẽn liếc qua thềm.
HỒ THANH HÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét