TỰ NGẤU
Lẩm nhẩm mà ta bỗng chốc già
Dở ương vẫn vậy chửa đường ra
Người “chê” chẳng sửa, buông lời kệ…
Đời “dạy” không theo, cất tiếng khà…
Thế thế mới quàng dây thống khổ
Nên nên mãi chuốc gánh trầm kha
Ngồi buồn men ngấm, cười che lệ
Chiếu ướt …ô hay! Rượu đổ à?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
CỨ VUI
Dường như ướt chiếu,tật người già
Chớ tưởng ngà say vãi đổ ra ...
Giá có ai chê,thơ vẫn sáng
Giả như kẻ trách miệng luôn khà
Công danh gió thoảng,cơn mơ hão
Phú quý phù vân ,giấc mộng Kha
Đổ lệ mà chi, phơi dạ héo ?
Cứ xem tạo hoá ghẹo
chơi à!
Thanh Hoà
TỰ NHỦ
Mình ên tự nhủ chớ lo già!
Suy nghĩ chi nhiều mệt óc ra
Phải quấy nào tin cười hỉ hả
Đúng sai chẳng giận thích khề khà
Đôi lần bạn hỏi hiền khô thế!
Lắm bữa người trêu khó chịu à?
Vai diễn vừa xong màn khép lại!
Bồi hồi tựa thể giấc nam kha!
Như Thu
22/06/2020
VUI TUỔI GIÀ
Sống đã bao lâu chửa thấy già
Rượu vào thi tứ vẫn tuôn ra
Trẻ trâu chỉ trích, ung dung chấp
Phái đẹp liếc theo, hể hả khà
Cuộc sống bao năm? Gương Nguyễn
Triệu
Đời người mấy khúc? Mộng Nam Kha
Cầm bằng thoải mái bên bè bạn
Phút cuối gọi đi, ủa thế à?
Thúy M
TÍCH TẮC
Tích tắc thời gian điểm tuổi già
Cố vùng vẫy lắm nỏ thoát ra
Trôi trên trán nhỏ vòng oan nghiệt
Hằn dưới môi khô chén rượu khà
Rối rắm bủa vây thêm ủ rũ
Vô tư gạt bỏ bớt sầu kha
Thong dong nhàn hạ cùng bè bạn
Chút thú điền viên cũng đỡ ...à !
PHƯỢNG HỒNG
ĐỜI TRÔI
Đất hứng đời trôi tuổi vụt già
Da mồi cốt nhão thở vào ra
Bầu men vẫy bút nhìn đêm thưởng
Chén Nguyệt mài nghiên uống rượu khà
Thả bóng xây cầu mơ Lý Bạch
Tìm hình nối nhịp mộng Nam Kha
Mây trôi lửng thửng hồn xa vắng
Có lúc trời mưa chẳng biết à
Minh Thuý
Tháng 6/22/2020
TỰ GẪM
Mới chưa trăm tuổi có chi già !
Bảy chín vẫn còn trẻ lắm ra
Thích nhấm trà sen, nghe chát chát
Khoái tu cognac, sướng khà khà
Cho nên ngày thức mê con chữ
Bởi thế đêm nằm mộng giấc kha
Thi sĩ dở hơi người trách móc
Gật đầu khen phải...vậy cơ ...à
songquang
NGẪU HỨNG
Thì cũng như ai, vẫn phải già
Dẫu rằng tuổi tới đuổi xuân ra
Mâm cao, đụng đũa lua môi khẽ
Cỗ lớn, chung ly lấp chén khà
Bạn đến mừng vui lên lão trượng
Thơ về muốn hỏi biết đời kha
Ô hay, câu chuyện kê vàng đó
Dẫu có, can chi, ngẫu hứng à ...
Hawthorne ,23 -
6 - 2020
CAO MỴ NHÂN
HƠI ĐIÊN ĐIÊN
Hiu quạnh loay hoay cái chuyện già
Kiến bò cành cụt nó vào ra
Rượu sài lắm gắt thì luôn ực
Ớt chén nhiều cay mới sẽ khà
Ăn vội xòe tay, hề, bốc bốc
Cười liền hắng giọng, hí, kha kha
Cháu ngoan lễ phép: còi vang thật
Trợn mắt rồi hay: nhóc thích à ?!
Trần Như
Tùng
CÁI TUỔI GIÀ
Lẩn thẩn buồn vui cái tuổi già
Sáng chiều tựa cửa, chẳng vào ra
Cà phê bạn hữu. vui vui hé!
Trà rượu văn thơ, thú thú khà!
Thanh thản từ nay gương Phạm Lãi
Mơ màng chi nữa chí Kinh Kha
Thôi đành vui sống qua ngày cuối
Tuổi hạc rồi ai, cũng thế à!
Người
Nay
TRẺ MÃI KHÔNG GIÀ
Chẳng nên tính tuổi để đo già
Miễn biết sống vui sẽ trẻ ra
Cứ việc an nhàn như Lý Bạch
Cần gì xông xáo tựa Kinh Kha
Đường thi, lục bát ngâm vần đắt
Rượu cúc, trà sen nhấp chén khà
Thanh thản, ung dung không vướng bận
Láng giềng kinh ngạc: "Bác đây à!"
Sông Thu
TỰ BÊU...
Thi sĩ như ta thích lắm à !
Chẳng giàu nên chẳng bận lo ra
Vốn hay danh lợi: dòng hư ảo
Đã biết đường trần:giấc mộng kha
Tâm hứng...lời hay...tay vỗ nhẹ
Ý cùn...thơ dỏm...miệng reo khà!
Còn bao năm nữa không cần thiết
Cứ thản nhiên vui với
tuổi già !
Thy Lệ Trang
TUỔI VỀ GIÀ
Chẳng ai tránh khỏi tuổi về già,
Cố giữ lòng xuân sẽ trẻ ra.
Tìm kiếm thú vui lo tận hưởng,
Tránh xa phiền toái, chớ khề khà.
Bon chen danh lợi, thôi mơ Đế,
Chuốc khổ thân tâm, bỏ mộng Kha.
Còn lại ngày nào xin sống tốt,
Trời kêu, ta dạ, " đến rồi à?"
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
June 24/2020.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét