Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2020

HỌA THƠ CỐ THI SĨ QUÁCH TẤN - THY LỆ TRANG, SONG QUANG, PHƯỢNG HỒNG, SÔNG THU, CAO MỴ NHÂN, THANH HÒA, MINH THÚY


Nhà thơ Quách Tấn



VỀ THĂM NHÀ CẢM TÁC

 

Quê người nương náu bấy nhiêu lâu

Vườn cũ về thăm cảnh dãi dầu

Trống trải ba gian nhà nhện choán

Ngửa nghiêng bốn mặt dậu bìm leo!

Cội tùng bóng ngả sương rơi lệ

Ngõ trúc mây che quốc giục sầu

Lẳng lặng bên thềm ôn chuyện cũ

Giật mình ngỡ đến chốn nào đâu.

Quách Tấn

 

BÀI HOẠ

 

NHỚ QUÊ

 

Quê nhà cách biệt đã từ lâu

Vẫn nhớ lời ru, tiếng ví dầu

Bên võng,mẹ già tay nhẹ đẩy

Ngoài vườn, mướp đắng nhánh vừa leo

Trời mây chất ngất bao tâm sự

Sông nước mênh mang một khối sầu

Đông Bắc mịt mù sương tuyết phủ

Muôn ngàn giọt lệ gửi về đâu?

Thy Lệ Trang



VỀ THĂM CHỐN CŨ

(Họa bài Về thăm nhà cảm tác của Quách Tấn)

 

Đất khách nương nhờ đã bấy lâu

Về thăm chốn cũ để nguôi sầu

Vườn hoang xơ xác ,cành dây bám

Nhà vắng tiêu điều ,vách nhện leo

Ngọn liễu treo mành như mảnh nguyệt

Cội thông rũ ngọn tựa cây dầu

Bao nhiêu kỷ niệm còn in đậm

Bởi vậy,ai ngờ ....cảnh thế đâu ?!

 

songquang

 

 NHỦ THẦM 


Mong ngày thăm lại bởi xa lâu

Làng nhỏ từng nương náu mãi dầu

Nỗi nhớ ngoằn ngoèo như chỉ quấn

Niềm thương uốn khúc tựa dây leo

Cánh hoa ngóng đợi lu mờ sắc

Phượng vỹ chờ trông ủ rũ sầu

Giã biệt người đi lòng dạ xót

Nhủ thầm sẽ lạc bước nơi đâu ?

 

PHƯỢNG HỒNG

 

 

VỀ THĂM XÓM CŨ

 

 Xa cách quê nhà đã bấy lâu

Bao nhiêu nắng dãi với mưa dầu

Vườn hoang trống trải, cây trơ bám

Giậu nát tiêu điều, dây cố leo

Gió vẳng âm thanh dường điệu nhớ

Lá rung điệp khúc tựa cung sầu

Đắm chìm kỷ niệm thời thơ ấu

Hàng xóm, người thân nay ở đâu ?

 

Sông Thu

( 27/07/2020 )


 

ĐỌC THƠ NƠI XÓM CŨ.

Bến chợ xum vầy tưởng đã lâu

Nha Trang nắng lửa nhớ mưa dầu

Người đi ngó ngọn mù u trổ

Khách đến nhìn dây chùm gởi leo

Phương thuốc xuyên tâm chưa xoá hận

Bài thơ khuyến đạo đã pha sầu

Ba mùa cổ điển còn cao giá

Tròn nghiệp thi ca đẹp tới đâu...

     Hawthorne 29-7-2020

          CAO MỴ NHÂN



 Kỷ Niệm Xưa

 

Nhớ thuở xa rồi,chuyện khá lâu...

Một cơn bão nổi biết bao sầu !

Thành xưa phá hủy hồn tan, rữa

Tích cổ bác bôi dạ héo,dầu

Thê tử nương thân nơi hiểm hóc

Bầu đoàn lánh nạn chốn cheo leo

Thời gian xoa dịu niềm đau cũ

Chẳng vợi hoài trông cố quận đâu?

 

Thanh Hòa

 

Chốn Xưa

(Xin hoạ 4 vần)


Trở lại quê nhà biệt đã lâu

Đường xưa ngõ vắng dạ mong dầu

Rau tràn rậm rạp che vườn cải

Cỏ ngập um tùm lấp vạt dâu

Mái đổ tường rêu khơi nỗi buốt

Nhà xiêu vách bạc gợi cơn sầu

Nồng thương kỷ niệm dâng bờ bến

Cảnh cũ không người biết kiếm đâu

                       Minh Thuý

                 Tháng 7/28/2020

 

 &&&

 

BÀI XƯỚNG

 

GIÓ KHUYA

 

Ngọn gió muôn xa đưa đẩy vào

Nửa phòng mây rộng một trăng cao

Sáo dìu dặt nổi rừng dương liễu

Hương chập chờn bay khóm trúc đào

Vàng Ngọc nhảy reo câu khiển hứng

Non sông huyền hoặc sắc chiêm bao

Lòng chan chứa biết bao cay đắng

Tan sạch còn lưa chút ngọt ngào.

Quách Tấn

 

BÀI HOẠ

 

ĐÊM BUỒN

 

Cửa trống mà sao chẳng bóng vào?

Trời xa thăm thẳm mấy tầng cao

Trăng vừa mới đến hôn cành liễu

Gió vẫn chưa sang chạm má đào

Cứ ngỡ xa người quên tất cả

Đâu ngờ cáchmặt nhớ dường bao!

Mênh mông ...cảnh cũ buồn hiu hắt

Hồn vẫn hằn sâu nỗi nghẹn ngào!

Thy Lệ Trang



TRĂNG KHUYA

 

 (Họa bài thơ Gió khuya của Quách Tấn)

 

Đêm trăng vằng vặc ở trên cao

Nhà vắng,vườn khuya nguyệt lẻn vào

Sương tỏa hồ sen,vờn ngọn liễu

Gió lay bóng lá ,chạm cành đào

Xứ người cứ ngỡ lòng quên lãng

Đất Mẹ đâu hay dạ nghẹn ngào

Chan chứa tình quê hồn thổn thức

Vết hằn thương nhớ xót dường bao

 

songquang

20200725

 

 

DÁNG LẺ 

 

Dáng lẻ đơn côi gọi bóng vào

Bạn cùng trò chuyện vói trời cao

Nhấp nhô uốn lượn theo cơn gió

Lơ lửng nghiêng chao tựa lá đào

Trên ấy ,cõi tiên trong sáng quá

Dưới này ,trần thế mịt mờ sao

Tâm can bấn loạn hồn tê tái

Mong nắng mang hương thắm ngọt ngào

 

PHƯỢNG HỒNG

 

 

VỀ LẠI NHÀ XƯA

  

Xăm xăm lối cũ bước chân vào

Cội ngọc lan già nay đã cao

Trắng xóa hoa rơi, cành nguyệt quế

Xanh dờn lá tỏa, gốc xoan đào

Im lìm giếng nước nằm cô quạnh

Cao vút hàng tre đứng bọc bao

Chủ mới ra nhìn, tay khép cửa

Bỏ ta ý nghẹn với tâm ngào.

 

Sông Thu

( 27/07/2020



 THÔN VẠN


Người về quên dẫn gió theo vào

Mái lợp trời xanh chất ngất cao

Một mảnh trăng thơ thời loạn lạc

Trăm phen biển mặn thủa ba đào

Khuya nghe tiếng trống dồn, lo quá

Trưa thấy sừng trâu húc, sợ bao

Hỏi tới khi mô tàn lửa nguội

Cho mình tận hưởng đĩa khoai ngào ...

     Hawthorne  29-7-2020

           CAO MỴ NHÂN

 

 ĐÊM BUỒN

 

Trăng vàng một mảnh tít trời cao

Lơ đễnh song thưa,gió lọt vào

Nhỉ nhảnh Hằng Nga vờn lá liễu

Hồn nhiên Nguyệt quế tựa hoa đào

Đếm mùa trăng sáng dài lâu bấy !

Tính tiết đông hàn giá lạnh bao!

Chiếc bóng đơn côi lòng trống trải

Thèm ơi,nhớ quá giọng đường ngào.

Thanh Hòa

 

Thao Thức


Vườn đêm Dạ Lý thoảng bay vào

Ánh sáng la đà cửa sổ cao

Gió bạt vờn sau giàn Cẩm Chướng

Trăng rơi  ẩn dưới cội Anh Đào

Màn đêm cảnh nhạt buồn vô cỡ

Bóng tối sương nhoà lạnh lắm bao

Tích tắc đồng hồ vang điểm nhẹ

Vần thơ khoả bút thả dâng ngào

                      Minh Thuý

                Tháng 7/28/ 2020

 

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét