Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018

THAY LỜI CHÚC MỪNG - Thy Lệ Trang





THAY LỜI CHÚC MỪNG
Viết cho anh VĂN THANH.

         Khi tôi gia nhập vào nhóm Hoàng Gia, anh cả Văn Thanh vừa  tám mươi tuổi.Trong bốn anh em nhà họ Trương: Văn Thanh- Mạnh Trương- Châu Thạch và Cao Bằng, anh Văn thanh làm thơ   hay nhất, tánh tình phóng khoáng và cởi mở nhất.Thơ anh nhẹ nhàng, trẻ trung. Đọc thơ anh, không ai nghĩ rằng anh đã bước qua tuổi bát thập.Tôi vẫn thường thì thầm với Sông Thu và Như Thu: "Thật lạ! ở trong nhóm thơ Hoàng Gia này, hai sư huynh lớn tuổi nhất lại là người có hồn thơ lãng mạn, trữ tình hơn những sư huynh khác." Nếu như anh Ngọc Ẩn Như Huyền thường hay dùng những điển tích xa xưa để diễn tả tình cảm mình thì anh Văn Thanh giản dị hơn, gần gũi hơn. Không cầu kỳ nhưng sâu sắc, không bi lụy nhưng lại làm  rung động lòng người.

Trăng lạnh đêm nay ở cuối trời
Mình ta lặng lẽ ngắm sao rơi.

Hai câu thơ mở đầu cho một bài thơ  cũng đủ diễn tả một nỗi buồn thật dịu dàng, thật dễ thương. Khi viết. tả về quê cũ,anh cũng phác họa  rất đơn sơ nhưng cho ta thấy một cảnh đẹp không thể nào quên:

Sông dài, núi thẳm, mây xanh biếc
Biển rộng, trời cao, cát trắng pha.

Tôi không là nhà bình thơ nên không thể phân tích cái hay hoặc dở của bài thơ .Tôi chỉ cảm nhận cái đẹp, cái hay theo ý thích riêng mình .Tuy nhiên, có điều tôi biết chắc anh Văn Thanh là một người nghệ sĩ tài hoa: yêu nhạc, yêu thơ ,yêu đời và yêu người vợ của mình.Tình yêu của anh thể hiện qua những bài thơ viết về qúa khứ,về mối tình đầu:

Phố nhỏ Tam Kỳ của thuở xưa
Túp lều xiêu vẹo cửa đong đưa
Phên che hở gió, đèn loe lắt
Em hát, anh đàn lẫn tiếng mưa

Vì có hồn thơ nồng nàn thế đó nên anh VT đã đưa cảm xúc của mình vào những trang PPS, YOUTUBE thật tài tình.Tôi may mắn có một số bài thơ phổ nhạc  được anh thực hiện PPS với những màu sắc, hình ảnh chọn lọc rất lãng mạn nên thơ.Một cô bạn của tôi ở Florida vốn là fan ái mộ thơ anh VT , cô đã ngạc nhiên khi biết tuổi đời thật của anh. Không dễ gì ai cũng có được một tâm hồn trẻ trung, yêu đời và cởi mở như thế.

    Khi nhóm Hoàng Gia tan rã, Sông Thu- Như Thu và tôi vẫn tiếp tục xướng họa thơ Đường Luật. Để tránh sự nhàm chán, chúng tôi tham gia vào Đường Thi Quán  Cao Bồi Già,Lãm Nguyệt Hiên, Lãng Phong...anh VT cũng không ngần ngại theo chân các cô sư muội.Dù bây giờ không còn làm thơ nhiều như những năm trước nhưng anh VTvẫn có mặt, vẫn hồn nhiên hòa đồng với mọi người.

- Cho già họa bậy chút chơi nhé...

Nói là "họa bậy" nhưng thơ anh luôn ngọt ngào.
Tuổi anh VT bây giờ ở VN đã bị cho vào U90. Ngoài việc làm thơ tài tử, việc chánh của anh là chăm sóc phu nhân- chị Tường Vy vợ anh- bị bệnh kém trí nhớ nên anh lúc nào cũng túc trực bên chị.

Gần đây, tôi nghe tin anh đang chuẩn bị ra mắt cuốn thơ KHOẢNH KHẮC ĐỜI TÔI. Tôi mừng cho anh có được một tập thơ để đời.Rồi đây, thân nhân, bạn bè và những người ái mộ  có dịp thưởng thức thơ anh.Từ những bài thơ trữ tình nồng nàn đến những bài thơ hóm hỉnh kiểu Già hoang.

Lòng vẫn mơ màng nơi của lạ
Mắt còn lưu luyến chốn thân ngà
Ngày xem thiếu vải say say rượu
Tối nhớ dư âm đắm đắm trà

Trong không khí những ngày cuối năm, tôi xin được chia sẻ bài thơ cũ của anh VT.

ĐÊM BA MƯƠI

Gì hơn cái thú đêm ba mươi
Bánh mứt, rượu bia đã đủ rồi
Hương án ông bà đà sắp sẵn
Trầu cau nhang khói cũng đầy vơi
Thảnh thơi con cái đi đâu cả
Rảnh rỗi vợ chồng sỉn chút chơi
Sảng khoái tiện tay sờ vú vợ
Năm cùng tháng tận vợ cười tươi
Văn Thanh

Tôi nghĩ không chỉ bà vợ của nhà thơ cười tươi mà những người xem cũng không thể nhịn cười.Một bài thơ tả chân rất thật, rất dễ thương đã bày tỏ trọn vẹn tình yêu đầm ấm của đôi vợ chồng già.
         Cuối cùng, tôi xin chúc anh chị Văn Thanh luôn luôn được hạnh phúc tràn trề trong hồng ân Thiên Chúa.
                                THY LỆ TRANG
 
  
THƠ XƯỚNG HỌA 
VĂN THANH-THY LỆ TRANG

 *THANH TRƯƠNG, NGƯỜI NAY cũng là biệt hiệu của anh VT.



CUỐI HÈ

Trời chiều cuối hạ nắng hanh vàng
Ngọn gió đầu thu len lén sang
Phượng vĩ rì rào sai nhịp điệu
Ve sầu than vãn lỗi cung đàn
Làn môi bịn rịn lời ly cách
Ánh mắt hoen mờ lệ ướt lan
Bao tháng hè qua sao ngắn ngủi
Cuộc vui mấy chốc đã phai tàn.
VĂN THANH


BÀI HỌA

VÀO THU

Vườn ai mới nở nụ hoa vàng
Có phải mùa thu sắp bước sang?
Gió thoảng vi vu như tiếng nhạc
Mưa reo tí tách tựa cung đàn
Khăn tơ rực rỡ khoe màu cúc
Áo lụa nhu mì điểm sắc lan
Lặng lẽ mình em trên biển vắng
Lang thang tìm lại mảnh trăng tàn.
Thy Lệ Trang


BÀI XƯỚNG

ĐÔNG SANG

Cuối thu cây rụng lá trơ hàng
Giá lạnh đầu đông len lỏi sang
Nhớ kẻ chung tình nơi cố quận
Thương người lỡ bước chốn tràng an
Đêm dài mộng mị thêm sâu nặng
Ngày ngắn u sầu vẫn ngổn ngang
Lẻ bóng tình riêng càng ảm đạm
Mưa giăng gió rét trải chiều hoang.
Văn Thanh


BÀI HỌA

BÃO TUYẾT

Tuyết phủ mênh mông, tiếp nối hàng
Một màu trắng xóa đón đông sang
Đường xa,lữ khách cầu vô sự
Nhà vắng, cô nhi khấn vạn an
Bão tố, cây già nghiêng ngả đổ
Cuồng phong, xe nhỏ lật quay ngang
Bên song ấm áp, lòng ray rức
Thương chú nai vàng giữa núi hoang.
Thy Lệ Trang


BÀI XƯỚNG

NOEL XƯA

Hỏa châu chiếu sáng khoảng trời đêm
Súng gác buồn tênh lắm nỗi niềm
Ngắm ánh sao băng, ca ngợi Chúa
Nghe hồi chuông đổ, nhớ thương em
Thánh thần múa hát trên thiên giới
Chinh phụ chờ mong trước bậc thềm
Dẫu biết Bề Trên bao ẩn dụ
Cầu cho hạ giới chút vui thêm...
Văn Thanh


BÀI HỌA

NOEL NGÀY ĐÓ...

Lặng lẽ mình em giữa bóng đêm
Thơ ai khuấy động lại bao niềm
Nồng nàn thủa đó..."luôn thương chú"
Say đắm ngày nào"mãi nhớ em"
Hớn hở, bồ câu về trước ngõ
Hân hoan,se sẻ đến bên thềm
NOEL ấm áp trong tình chúa
Chinh chiến chia lìa, luyến tiếc thêm.
Thy Lệ Trang


BÀI XƯỚNG
CHIỀU CUỐI THU


 Lá vàng đây đó đã thôi rơi

 Hoa nắng chiều nay giá lạnh rồi

 Làn gió heo may im lặng lẽ

 Hàng me buồn bã đứng chơi vơi

 Đồi sim trái chín, chim hoang vắng

 Bến cũ đò xưa, khách lẻ loi

 Chờ đợi bao giờ thu trở lại

 Lá vàng óng ánh lại cùng rơi…    

 Thanh Trương



BÀI HỌA


BẾN THU XƯA 

Xơ xác chiều thu lá úa rơi

Bên sông lữ khách đã đi rồi

Màu hoa điên điển còn tươi thắm

Giòng nước Tiền giang đã vội vơi !

Trăng tàn, lặng lẻ trăng hiu hắt

Bến vắng,lạnh lùng bến lẻ loi

Cô lái chờ hoài trong ảo vọng

Ngậm ngùi góp nhặt mảnh tình rơi !!!
                            
Thy Lệ Trang 


  GIÀ KHAI BÚT

Khai bút đầu năm biết nói gì
Khi mà số phận quá cu ky
Mồng ba bánh tét đà ăn sạch
Mồng bốn thịt thà chẳng có chi
Con cháu chúc mừng thêm ríu rít
Ông bà ư hử chẳng lì xì
Bạn bè đến viếng, trà thay rượu
Đành hẹn năm sau sẽ cụng ly
Người Nay


NGU NGƠ...

Đầu năm đâu biết phải làm gì,
Lẩn quẩn quanh nhà với chó Ky
Tìm bóng người xưa- không thấy nữa,
Nhìn gương má nhạt- chẳng còn chi
Nhủ lòng ...chu mỏ-.thương" cù chỏ"...
Dặn bụng... quay lưng- nhớ " mốc xì"
Vậy đó gặp nhau rồi lệ ứa,
Bao điều kể lể thật lâm ly !!!
Thy Lệ Trang
Massachusetts


BÀI XƯỚNG

THU SAIGON

Thu nào chẳng có lá me bay
Cao ốc chọc trời vướng bóng mây
Nắng sớm lạc loài, hoe mái tóc
Mưa chiều nhè nhẹ, ướt vai gầy
Cà phê quán cốc đầy tâm sự
Dạo mát cầm viên lắm thú hay
Nhớ quá! Saigòn mùa dĩ vãng
Dáng em “áo lụa”, dải tà bay.

            Văn Thanh-2015


BÀI HỌA

NHỮNG MÙA THU PHAI...

Thu đến rồi chưa sao lá bay?
Khung trời bàng bạc một làn mây
Giòng sông vẫn điểm màn sương mỏng
Áo lụa còn phô dáng liễu gầy
Anh đợi bên đường hoa lá biết
Lời trao cuối ngõ gió chiều hay
Đón đưa thuở đó, bao hò hẹn...
Rồi cũng xa dần theo gió bay!
                   Thy Lệ Trang


BÀI XƯỚNG

EM HÃY VỀ

Nhớ mãi một chiều hoa lá rơi
Mắt em lệ ướt mịt chân trời
Người đi sầu đọng màu lam khói
Kẻ ở buồn vươn ngọn sóng khơi
Tử biệt bao trùm lên mọi nẻo
Sanh ly phủ kín khắp cùng nơi
Thái lai bỉ cực bao năm tháng
Ký ức còn đây suốt cuộc đời

***

Ký ức còn đây suốt cuộc đời
Lẽ loi thân phận, lá vàng rơi
Người nơi xứ lạ vui khôn tả
Kẻ ở quê nhà buồn chẳng vơi
Nhớ bạn trong hình, đành lặng tiếng
Ngắm ai qua ảnh, chẳng nên lời
Biết làm sao được khi dang dở
Mong mỏi chiều tàn chút nắng rơi

***

Mong mỏi chiều tàn chút nắng rơi
Miền xa lữ khách thấy yêu đời
Người xưa ngóng đợi bên lầu cổ
Hoàng hạc bay xa phía góc trời
Giấc mộng Hồng Lâu còn luyến tiếc
Mối tình Châu Ngọc vẫn trong ngời
Cuộc đời mộng ảo trên trần thế
Bầu rượu túi thơ sẽ thảnh thơi

 ***

Bầu rượu túi thơ sẽ thảnh thơi
Nơi nào em ở, hỡi em ơi!
Ta mơ em đến, thôi đêm mộng
Nàng hãy quay về, bỏ cuộc chơi
Khoảng cách lâu nay thêm gắn bó
Cuộc tình ngày ấy chẳng xa vời
Mơ hoa một giấc, đời đen bạc
Mái tóc hoa râm... hết thật rồi..!

                         Thanh Trương


BÀI HỌA

MỘT THOÁNG XƯA
Cảm hứng từ mối tình  của cô hầu người Nhật với cựu Ngoại Hầu Cường Để.

Thẩn thờ góp nhặt mảnh tình rơi
Gửi gió trao ai tận cuối trời
Lầu vắng -ngậm ngùi trăng lẻ bóng
Biển chiều- thầm lặng sóng xa khơi
Sao sa...mờ mịt đâu là lối?
Thuyền lạc...bềnh bồng chẳng đến nơi
Biết thế mà sao lòng vẫn đợi
Hạc vàng đã khuất tự bao đời!

***

Hạc vàng đã khuất tự bao đời!
Còn lại ngỡ ngàng, chua xót thôi
Muốn nén niềm đau- sầu chửa cạn
Tìm quên nỗi nhớ- tiếc chưa vơi!
Nến tàn, trang sách còn rưng lệ
Mực lạnh, hồn thơ mãi nghẹn lời
Ai bảo thời gian nhòa tất cả?
Muôn ngàn kỷ niệm chập chùng rơi!

***

Muôn ngàn kỷ niệm chập chùng rơi!
Chẳng được gần nhau suốt cuộc đời
Vẫn sợ mưa lầy chân lữ khách
Còn e gió lạnh kẻ phương trời
Áo xưa, năm tháng sờn vai mỏng
Trăng cũ, ngàn thu vẹn bóng ngời
Trở giấc,canh tàn , đêm chợt lạnh
Muôn trùng xa cách, trí nào thơi!

***
Muôn trùng xa cách, trí nào thơi!
Nhớ mãi đêm nồng" Điện Hạ ơi"
Đất Việt ngài say đời gấm lụa
Phù Tang em tiếc thuở vui chơi
Xây duyên ...dẫu biết duyên đôi lỡ
Ôm mộng...dù hay mộng nửa vời
Thấp thoáng ai về bên án sách
"Sa Kê thiếp dọn sẵn đây rồi!"

                            Thy Lệ Trang





THU SÀI GÒN

Sài Gòn nay vẫn gió heo may
Dạo phố mà sao tựa lạc bầy
Tuy khách bộ hành đang vội đó
Nhưng tà áo lụa chẳng còn đây
Hàng me sương sớm, cây xơ xác
Cao ốc chiều tà, bóng nhạt phai
Thu đến rồi đi, bao lá úa
Một thờibiền biệt, nhớ thương thay!
Văn Thanh




THU PHAI...

Ta trao ánh mắt ngỡ duyên may
Nai cũng bâng khuâng bỏ trốn bầy
Gió thẹn thùng trêu tà áo mỏng
Hồn ngơ ngẩn dỗi bóng chiều phai
Tình yêu mới chớm...êm đềm qúa !
Hạnh phúc chưa tròn...chua xót thay !
Dẫu có cho nhau ngàn ước vọng
Đường đời đôi ngả...trách ai đây?
Thy Lê Trang


BÀI XƯỚNG

THƯƠNG QÚA... NGÔ QUYỀN...

Như hoa hồng ngậm giọt sương mai
Tinh khiết em trong áo lụa dài
Thành phố nồng nàn hương bưởi tỏa
Sân trường rực rỡ lá cờ bay
Màu xanh* gấm mịn còn tươi thắm
Sắc trắng* tơ mềm khó úa phai
Mấy chục năm rồi hồn vẫn nhớ
Ngô Quyền một thuở tiếc thương hoài !

Thy Lệ Trang
* Trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa ngày xưa con gái mặc áo dài xanh vào ngày thứ hai, áo dài trắng vào những ngày còn lại.

BÀI HỌA

CỔNG TRƯỜNG XƯA...

Trời trong chim hót khúc ban mai
Bên cổng trường xưa, ngóng đợi dài
Hình ảnh chập chờn, đôi mắt dõi
Bóng em thấp thoáng, áo tà bay
Niềm vui tuổi trẻ đầy thơ mộng
Duyên nợ tình yêu chẳng nhạt phai
Thế sự biển dâu đành cách biệt
Lỡ làng non dại, mãi u hoài
Thanh Trương


NGÀY TÌNH YÊU

Valentine đến, ngọt ngào thay
Thông điệp tình yêu thế giới này
Thiệp đỏ tự tình luôn nhắn gửi
Hoa hồng thương nhớ sẵn phơi bày
Bao lần trông đợi, hoài kia nọ
Lắm lúc ngóng chờ, mãi đó đây
Một nửa tìm nhau trên vạn nẻo
Lương duyên kỳ ngộ, nỗi vui đầy.
Thanh Trương


BÀI HỌA
CHO NGÀY TÌNH YÊU
Thân tặng anh chị Văn Thanh.

Ôi cặp tình nhân âu yếm thay !
Như bồ câu trắng ngự nơi này
Chồng cầm tay vợ ...ân cần tỏ
Bà nép vai ông...thắm thiết bày
Lúc trẻ, buồn vui chung thuở đó
Khi già, bệnh họan trọn lòng đây
Bao năm vẫn đẹp duyên tơ tóc
Con cháu vào ra...hạnh phúc đầy !
Thy Lệ Trang









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét