Họa: Phương Hà, Thục Nguyên, Thiên Hậu, Trịnh Cơ, Thy Lệ Trang.
DUYÊN TƠ KHÉP LẠI!
(Bát vĩ đồng âm)
Canh vắng khêu đèn thảo lá thơ
Phương xa ngàn dặm có trông chờ?
Đong đầy kỷ niệm khơi niềm nhớ
Chan chứa tâm tình kể giấc mơ
Cứ tưởng chung chăn từ dạo nớ
Nào đâu lẻ bạn đến bây giờ!
Nghĩ giận khôn cùng sao cứ nhỡ
Để chừ khép lại mối duyên tơ!
Như Thu
Bài Họa
TRẰN TRỌC CANH DÀI
(Bát vĩ đồng âm)
Từ ngày xướng họa mấy vần thơ
Trao đổi tâm tư tự bấy giờ
Anh gởi tình yêu tràn nỗi nhớ
Em chào hạnh phúc trọn niềm mơ
Ngỡ rằng mộng ảo không duyên nợ
Nào biết lòng riêng nặng tóc tơ
Trằn trọc canh dài đêm gió trở
Biết ai có lụy, có mong chờ ?
Phương Hà
RỐI RẮM
(Bát vĩ đồng âm)
Bấy lâu cạn hứng, chẳng làm thơ
Cảm thấy băn khoăn để bậu chờ
Đất Mỹ xa xôi, lòng vẫn nhớ
Trời Nam thăm thẳm, dạ còn mơ
Bờ kênh Nhiêu Lộc quen từ đó
Kỷ niệm Thanh Đa giữ đến giờ
Đã biết cuộc tình không trắc trở
Mà sao tâm trí rối như tơ ?
Thục Nguyên
CẢM TẠ NGƯỜI THƠ
(Bát vĩ đồng âm)
Bao lần em muốn gởi vần thơ
Từ tạ ơn anh vẫn đợi chờ
Tình nghĩa xa xôi lòng vẫn nhớ
Bóng hình mờ ảo dạ còn mơ
Đôi khi hờn giận không vin cớ
Lắm lúc buồn vui chẳng kể giờ
Tâm tưởng còn thương ai chốn nớ
Sao đành lặng lẽ dứt đường tơ !
Thiên Hậu
HẸN LẠI KIẾP MAI
(Bát vĩ đồng âm)
Đã từ lâu lắm cạn nguồn thơ
Có lẽ nào ai thích đợi chờ
Đối tượng hững hờ không muốn nhớ
Người yêu lơ đễnh chẳng say mơ
Nhiều khi vẫn ngóng...nhìn ra ngõ
Mấy buổi thường lo...tưởng hết giờ
Rồi đến một ngày mình khất nợ
Kiếp sau may mắn nối đường tơ...
Trịnh Cơ
Paris 15/03/2018
HOÀI MONG...
(Bát vĩ đồng âm)
Cho dù đã khuất khoảng trời thơ
Chẳng hẹn mà sao vẫn đợi chờ
Nắng hạ khát khao màu phượng nhớ
Dòng đời gờn gợn bóng trăng mơ
Bao năm mực tím nhòa trang vở
Một thuở tình sầu nhạt khúc tơ
Gặp lại dẫu nhìn nhau bỡ ngỡ
Hoài mong nào biết đến bao giờ???
Thy Lệ Trang
EM VỘI SANG NGANG
Trà dư, nhớ lại mối tình thơ
Ngày ấy xa nhau, mãi hẹn chờ
Du học vài năm, dài mấy đỗi?
Trở về bao tháng... thắm nguồn mơ
Chẳng ngờ, bão tố vùi luôn mộng
Đâu tưởng từ ly... đoạn tới giờ
Hội ngộ, em không còn thiếu nữ...
Châu rơi, dạ xót, dứt đường tơ.
Thanh Hoà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét