Bài xướng
MONG RẰNG...
(Thể liên hoàn)
Xuân về xao xuyến kẻ ly hương
Biền biệt xa quê...luống đoạn trường
Hụt hẫng thân côi miền bão tuyết
Lạnh lùng đất lạ chốn mù sương
Trăng già chợt hiểu niềm day dứt
Bến nước nào hay dạ tỏ tường
Kỷ niệm ngày xưa khơi dậy mãi
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Để được kề vai dạo phố phường
Áo lụa yêu kiều...chân mải bước
Má đào xinh xắn...khách hoài vương
Tình xuân tíu tít đan ngoài ngõ
Vạt nắng lung linh trải cuối đường
Rộn rã niềm tin chàng trở lại
Môi hồng phấn giặm...liếc nhìn gương.
Như Thu
Bài họa
DẤU XƯA...
(Thể liên hoàn)
MONG RẰNG...
(Thể liên hoàn)
Xuân về xao xuyến kẻ ly hương
Biền biệt xa quê...luống đoạn trường
Hụt hẫng thân côi miền bão tuyết
Lạnh lùng đất lạ chốn mù sương
Trăng già chợt hiểu niềm day dứt
Bến nước nào hay dạ tỏ tường
Kỷ niệm ngày xưa khơi dậy mãi
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Để được kề vai dạo phố phường
Áo lụa yêu kiều...chân mải bước
Má đào xinh xắn...khách hoài vương
Tình xuân tíu tít đan ngoài ngõ
Vạt nắng lung linh trải cuối đường
Rộn rã niềm tin chàng trở lại
Môi hồng phấn giặm...liếc nhìn gương.
Như Thu
Bài họa
DẤU XƯA...
(Thể liên hoàn)
Xứ người lạnh lẽo nhớ quê hương
Nhớ thủa hàn vi, buổi đến trường
Vượt khó, thân nghèo quen đội nắng
Nén buồn, phận hẻo xót dầm sương
Những toan bày tỏ lời luôn giấu
Lại thấy âu lo bậu chẳng tường
Từ đó ôm lòng mơ mộng mãi
Biết là vô vọng vẫn còn thương!
Biết là vô vọng vẫn còn thương!
Nhà bậu nhà tôi cách một phường
Cứ ngỡ được yêu, tràn nỗi nhớ
Đâu ngờ chẳng đợi, chuốc niềm vương
Sông lầy nước đục sao nhiều ngả?
Ngõ tối đèn khuya lại lắm đường!
Biền biệt người đi, buồn thắm thiết
Ra vào thờ thẫn, biếng soi gương!
Thục Nguyên
XUÂN NÀY-XUÂN XƯA
(Thể liên hoàn)
Cô đơn giăng mắc bước đường trường
Hụt hẫng khi tình đã nhạt hương
Luyến ái rứt ray hồn lãng tử
Mê say đầy đọa kiếp phong sương
Cố chờ tuyết trắng tan đầu ngõ
Gắng đợi hoa mai nở cạnh tường
Kỳ ngộ hôm nào em có nhớ?
Bên đào mộng thắm dệt yêu thương!
Bên đào mộng thắm dệt yêu thương!
Tươi trẻ ngày Xuân dạo xóm phường...
Mái tóc bồng bềnh cơn gió lướt
Làn môi e ấp sợi tơ vương
Can qua chợt tới vùi nhành liễu
Bão tố ùa về đạp giá gương
Lời nguyện bên nhau, tình bất tận...
Nào ngờ cách trở chả chung đường!
Thanh Hoà
TÌM ĐÂU NGÀY ẤY…
(Thể liên hoàn)
Lạnh lùng tuyết phủ chốn tha hương
Xa ngái quê nhà cách dặm trường
Nhớ thuở hàn vi nhiều ước vọng
Đến hồi biến loạn lắm phong sương
Chim trời lạc bạn xa bầy tổ
Thôn xóm tàn canh vắng ngõ tường
Nhớ mãi con đường thời trẻ dại
Đi về chung lối với người thương!
Đi về chung lối với người thương!
Năm tháng phai tàn vẫn vấn vương
Ánh mắt nhìn theo từ khóm trúc
Giọt châu đưa tiễn tận ven đường
Người đi biền biệt ngoài biên ải
Kẻ ở buồn vui nơi xóm phường
Dáng vẻ thanh xuân nay héo úa
Giật mình thoáng bóng hiện trong gương!
Thiên Hậu
CÒN ĐÓ... NỖI BUỒN...
(Thể liên hoàn)
Vời vợi muôn trùng bóng cố hương
Bao xuân...lệ đắng suốt canh trường
Trời Nam, nắng nhạt hoen cành trúc
Đất Bắc, mây mờ đẫm lối sương
Chốn đó ...trăng buồn treo giữa biển
Nơi đây...tuyết trắng phủ quanh tường
Mịt mù cánh nhạn chìm xa vắng
Tiếng gió âm thầm gợi tiếc thương
Tiếng gió âm thầm gợi tiếc thương
Tưởng như hai đứa ở chung phường
Môi hồng, xuân thắm...hoài xao xuyến
Trường cũ, chiều xưa...mãi vấn vương
Một bước lìa xa...xa vạn dặm
Mấy mùa cách biệt...biệt đôi đường
Gối chăn lạnh ngắt, hồn hoang tím
Phấn nhạt phai rồi...lệ đẫm gương!!!
Thy Lệ Trang
HAI PHƯƠNG TRỜI NHỚ
(Thể liên hoàn)
Người ở phương trời, kẻ cố hương
Nhớ nhau da diết suốt đêm trường
Nhìn trăng, mơ quán bên dòng nước
Nghe gió, ước chiều trên lối sương
Nào lúc kề vai ghi tấm ảnh
Nào khi sát bóng tựa khung tường
Bao nhiêu kỷ niệm còn in dấu
Năm tháng thêm dài nỗi luyến thương
Năm tháng thêm dài nỗi luyến thương
Đêm mong ngày đợi mãi sầu vương
Sáng nhìn ngơ ngẩn ngoài khung cửa
Chiều bước lang thang giữa xóm phường
Nhớ chén tương phùng say tựa mật
Nhớ câu hẹn ước ngọt như đường
Giờ đây một bóng trong nhà rộng
Cô quạnh bẽ bàng khi đối gương.
Phương Hà
THA HƯƠNG
(Thể liên hoàn)
Đã lâu sống mãi kiếp tha hương
Bỏ nước lang thang vạn dặm trường
Bầu bạn núi rừng nghe tiếng gió
Thì thầm cây cỏ đẫm hơi sương
Niềm riêng mấy kẻ ưa cùng tỏ
Tâm sự nào ai biết tận tường?
Từ giả người yêu không kịp nói
Vì đâu nên nỗi cảnh Sâm Thương*?
Vì đâu nên nỗi cảnh Sâm Thương?
Mất nước, ra đi bỏ xóm phường
Đau khổ không còn siêng chải tóc
Buồn rầu nên cũng biếng soi gương
Bài ca luyến ái xa ngàn dặm
Tình khúc yêu đương gãy nửa đường
Kỷ niệm ngày xưa luôn nhớ mãi
Cách chia đôi ngả… mối sầu vương.
Chánh Minh
28/2/2018
* Sao Sâm, sao Thương hay sao Hôm và sao Mai không bao giờ gặp nhau.
NHỚ MÙA XUÂN TRƯỚC
(Thể liên hoàn)
Đã bấy lâu rồi vắng cố hương
Cách xa đất mẹ mấy năm trường
Ở nơi xứ lạnh mùa Đông giá
Sống tại quê người cảnh tuyết sương
Ngày đến buồn nghe lòng nuối tiếc
Đêm về luyến nhớ dạ thông tường
Người xưa phố cũ trong hoài niệm
Hình ảnh thời qua vẫn mến thương
Hình ảnh thời qua vẫn mến thương
Làm sao quên được phố và phường
Hôm nào một bóng cùng chung bước
Lúc ấy đôi lòng mãi vấn vương
Nắng chói huy hoàng hoa khắp nẻo
Xuân về rực rỡ pháo đầy đường
Nhìn em tươi tắn trong nhung lụa
Sắc đẹp mỹ miều... như ánh gương!
Trịnh Cơ (Paris)
28/02/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét