XƯỚNG HỌA
Như Thị, Trần
Ngộ, Nhã My, Châu Trần,Thanh Hòa,
Hương Thềm
Mây,Như Thu,NS-Canada,Sông Thu,Người Nay,
Lý Đức Quỳnh,Như Tùng,Phan Tự Trí,Minh Thúy,
Phạm Duy Lương,Phạm
Kim Lợi,Kim Oanh,
Đức Hạnh,BảoTrâm,TrươngNgọcThạch,VănThiênTùng,
Đức Hạnh,BảoTrâm,TrươngNgọcThạch,VănThiênTùng,
MỘNG
“Yết hậu”
Sương buồn cám cảnh giọt sao
rơi
Cuộc lữ trần gian khuất nẻo
rồi
Đã tỏ về…đi.. là giấc mộng
Thôi …
Như Thị
BÀI
HỌA
ẢO
“Yết
hậu”
Ngồi buồn nhìn cảnh đoá hoa rơi
Ngẫm lại tấm thân sắp rã rồi
Mới biết đời người như gió thoảng
Thôi...
Trần Ngộ
Ngẫm lại tấm thân sắp rã rồi
Mới biết đời người như gió thoảng
Thôi...
Trần Ngộ
MỘNG ẢO
“Yết
hậu”
Xuân tàn nhặt lại cánh mai rơi
Mới đó mà nay đã lão rồi
Ngẫm lại tình - đời như mộng ảo
Thôi !
Nhã My
Mới đó mà nay đã lão rồi
Ngẫm lại tình - đời như mộng ảo
Thôi !
Nhã My
BUÔNG
“Yết hậu”
“Yết hậu”
Nắm chặt để rồi cũng thả rơi
Cõi trần phút chốc đã tan rồi
Vô thường số phận người hư ảo
Thôi !
Châu Trần
Cõi trần phút chốc đã tan rồi
Vô thường số phận người hư ảo
Thôi !
Châu Trần
MỘNG
“Yết
hậu”
Bình minh lóng lánh giọt sương rơi
Hạt ngọc trên hoa rớt rụng rồi
Ảo ảnh cuộc đời là thế đó.
Thôi!
Bình minh lóng lánh giọt sương rơi
Hạt ngọc trên hoa rớt rụng rồi
Ảo ảnh cuộc đời là thế đó.
Thôi!
Thanh Hòa
ĐÃ TRẢI
“Yết
hậu”
Ngày qua tháng lụn bóng chiều rơi
Thoảng chốc tóc xanh nhốm bạc rồi
Đã trải duyên sinh bờ bến vọng
Thôi...
Hương Thềm Mây
CÕI TẠM
“Yết hậu”
Trăn trở đêm dài nén lệ rơi
Bóng câu thoáng chốc cũng qua rồi
Ta bà cõi tạm nào lưu luyến
Thôi !
Như Thu
THỰC
“Yết hậu”
Trần gian mưa lũ vẫn hoài rơi
Tan tác bao trùm đất nước rồi
Sinh tử đời người là có thực
Thôi !
ĐÔNG
Gió lạnh đông về tuyết đã rơi
Hàng cây trơ trụi , lá đâu rồi
Bốn mùa luân chuyển trong trời đất
Thôi !
NGƯỜI
Thời gian tàn phá kiếp con người
Cây cỏ bên đường vẫn thắm tươi
Sinh tử luân hồi là thực đó
Lui !
NS-Canada
LỆ
“Yết
hậu”
Xin đừng thêm nữa giọt sầu rơi
Khóc cuộc tình phai thế đủ rồi
Còn có gì đâu mà tiếc nuối
Thôi !
Sông Thu
TÀN RỤI
TÀN RỤI
“Yết
hậu”
Già nua vớ vẫn chút tình rơi
Chưa nhắp men say đã rụng rồi
Gắn gượng chẳng
mà nên cớ sự
Thôi...
Người Nay
CÒN CHI MÀ !
“Yết
hậu”
Đi về , giấc mộng khiến đời rơi
Xuống thấp , lên cao lại hạ rồi
Biết vậy còn chi mà tiếc nuối
Thôi !
Trần Như Tùng
BUÔNG
“Yết hậu”
Mỏi mệt tay cầm những rụng rơi
Trùng phương bạch hạc vút trăng rồi
Bờ xưa lạnh lẽo qua ngày trọ
Thôi…
Lý Đức Quỳnh
MẸ SẮP ĐI XA
“Yết hậu”
Con cháu quây quần buốt lệ rơi
Âm dương sắp sửa biệt ly rồi
Ngoái trông cõi tạm Người lưu luyến
Thôi …
Phan Tự Trí
ĐÊM BUỒN
“Yết hậu”
Đường về lạnh lẽo thấm sương rơi
Ngõ tối trăng sao vắng lặng rồi
Đếm tiếng thời gian sầu tuổi hạc
Thôi
Minh Thuý
NÃO
“Yết hậu”
Não lá vàng còn lá biếc rơi
Mầm xuân tuyết lạnh cuốn xa rồi
Trần ai con tạo sao đành giỡn
Thôi
Não lá vàng còn lá biếc rơi
Mầm xuân tuyết lạnh cuốn xa rồi
Trần ai con tạo sao đành giỡn
Thôi
Phạm Duy Lương
ĐÂU RỒI
“Yết
hậu”
Hiu hắt đông tràn giọt lệ rơi
Con người xưa ấy hỏi đâu rồi ?!
Mà nay vắng lạnh trong tâm khảm
Thôi
Phạm Kim Lợi
ĐÀNH CHỊU
“Yết hậu”
“Yết hậu”
Nhung nhớ sầu dâng lệ đắng rơi
Đò xưa bến cũ lạc dòng rồi
Kiếp này chẳng vẹn đành lòng chịu
Thôi..
Kim Oanh
NHÂN THẾ
“Yết hậu”
Biển thế tham tàn bão tố rơi
Con thuyền chính trực thả trôi rồi
Đừng gieo ác nghiêp - theo ta mãi
Thôi !
“Yết hậu”
Biển thế tham tàn bão tố rơi
Con thuyền chính trực thả trôi rồi
Đừng gieo ác nghiêp - theo ta mãi
Thôi !
Đức Hạnh-07
12 2017
BUÔNG
“Yết
hậu”
Thiên nhiên vốn chẳng có gì “rơi”
Trọng lực không gian sắp xếp rồi
Sống chết quay vòng là quán tính
Thôi
Bảo Trâm
BẤT THƯỜNG
“Yết
hậu”
Rất hiếm, Houston có tuyết rơi
Cali biển lửa đã bùng rồi
Rừng thiêu, nhà cháy, người thành bụi
Thôi !
Thạch Trương-Dec 8, 2017
THỰC
“Yết
hậu”
Cõi tạm khác nào chiếc lá rơi
Xuân nà nuột sắc thắm để rồi
Nhạt phai …vàng úa đành buông thả
Thôi ….
Văn Thiên Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét