Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2017

TRI ÂN THẦY CÔ - Thy Lệ Trang và thi hữu



BÀI XƯỚNG

TRI ÂN THẦY CÔ

Nhà giáo- một nghề cao qúy thay !
Ơn sâu buộc chặt trái tim này
Khuôn vàng giúp trẻ khơi nguồn sáng
Thước ngọc răn trò mở lối ngay
Bục gỗ còn ghi thời cặp sách
Trường làng mãi nhớ thuở cầm tay
Nâng niu, nắn nót từng con chữ
Kiến thức khai thông bởi có thầy  !
Thy Lệ Trang

BÀI HỌA 

KHÔNG QUÊN

Cảnh cũ, người xưa đã đổi thay
Làm sao quên được tháng năm này ?
Vượt bao chướng ngại không nghiêng ngả
Trải lắm chông gai vẫn thẳng ngay
Bữa bữa đến trường, chân rảo bước
Ngày ngày đi học, vở cầm tay
Giờ đây nhớ lại thời niên thiếu
Sáng mãi trong tâm bóng dáng thầy
Thục Nguyên

ƠN THẦY CÔ

Trường cũ xa rồi mãi tiếc thay!
Biết bao kỷ niệm ở nơi này...
Giữa giờ em học lòng nhân ái
Cuối khoá cô rèn dạ thẳng ngay
Buổi ấy còn ca bài họp mặt
Bây chừ vẫn nhớ phút chia tay
Công bình thưởng phạt người khuyên nhủ
Nghĩa nặng khôn nguôi...cảm tạ thầy!
Như Thu


BIẾT ƠN THẦY CÔ

Xã hội dù cho có đổi thay
Học sinh vẫn mãi biết ơnThầy
Mở mang tri thức, khai tâm sáng
Rèn giũa tâm hồn, dạy nẻo ngay
Nào có gì hơn ân nghĩa ấy
Có chi sánh được trái tim này
Nhìn trò thành đạt, nên người tốt
Chan chứa miềm vui dẫu... trắng tay !

Sông Thu

NHỚ ƠN THẦY CÔ

Tôn sư trọng đạo sáng ngời thay!
Văn hiến ngàn năm đất nước này
Ngoại cảnh chuyển mầu ,e rễ lốc
Trong lòng giữ cội ,vẫn cây ngay.
Ơn người giáo huấn luôn dìu bước
Yêu vị khai tâm mãi dắt tay
Tuy cách xa mà lòng tưởng nhớ
Suốt đời cảm mến các cô thầy.
Thanh Hòa 


TÌNH THẦY TRÒ NGÀY XƯA

Dạy học ngày xưa vui lắm thay
Cô vào cả lớp đứng lên ngay
Nghiêm trang cô bảo :bài văn mới
Thắm thiết… ta yêu đất nước này !
Ba chục năm trời rời cố quốc
Không màu phấn bảng dính bàn tay
Mong rằng tình nghĩa không phai lạt
Luôn nhớ công ơn của quí…thầy !
SK

NHÀ GIÁO SAU 75

Trước bảy lăm thầy được trọng thay
Về sau húp cháo ốm thân thầy
Dạy ngày, họp tối… đêm về trễ
Đóng kịch dự giờ…hỏi đáp ngay
Bài giảng* gọi tên…lên giáo án
Thầy cô đứng lớp* cặp cầm tay
Lâu lâu nhớ lại thời bao cấp
Nhờ vậy mà ta đến xứ này !
THIÊN HẬU

*giảng văn * đứng lớp = không được ngồi.


 NHẤT TỰ VI SƯ…

“Nhất tự vi sư…”* đáng quý thay! 
Phải luôn trân trọng, nhớ điều này. 
Nhà trường dạy dỗ làm hay, đúng, 
Luân lý khuyên răn sống thẳng, ngay. 
Vào lớp học hành bằng cặp mắt, 
Ra đời cố bám cả hai tay. 
Tích xưa vẫn mãi còn lưu dấu, 
Ông Carnot** luôn kính mến thầy. 
Chánh Minh

22/11/2017

* ”Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”


**Ông Sadi Carnot sau khi trở thành Tổng thống Pháp đã trở về làng cũ để thăm  vị thấy giáo già tại lớp học thuở xưa. Ông Carnot đã nói: “Thưa Thầy, tôi là trò Sadi Carnot đây. Thầy còn nhớ tôi không?  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét