VỀ VỚI DẤU XƯA
Về chốn cho ta được mạnh đà
Vào đời vững bước để vươn xa.
Cầu ao tắm rửa hình trong nhớ
Bóng mít đùa chơi cội đã già.
Từ đó dấu chân thành tích cổ
Giờ đây mái tóc đậm sương pha.
Muốn cao phải bước từ nơi thấp
Cha mẹ, làng quê, mắt lệ nhòa .
Trần Như Tùng
NÓI VỚI NHAU
Ngày nao gót liễu đến nhà anh
Rạng rỡ nguồn vui sức sống xanh.
Năm nắng mười mưa vui kéo lại
Ba chìm bảy nổi cực chung đành.
Cu trai hơn bố tài chân bóng
Bé gái như nàng dịu tiếng oanh.
Đời chẳng còn gì hơn nữa nhỉ
Trời ban ngọc quý tặng riêng anh
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét