THƠ MỜI HỌA
BẾN CŨ!
"Bát vận"
Ô lâu bạn cũ bỏ đi rồi
Người ở xa về chẳng ghé nơi..!
Khói cứ buồn bay vờn khắc khoải
Sương còn tủi giọt níu chơi vơi
Có thường tha thiết khi mưa dội
Hay đã hững hờ lúc nắng rơi
Lặng lẽ sầu giăng mòn mỏi đợi
Cầm tay cổ độ* hắt hiu ngồi..
lê đăng mành
*Bến đò xưa
BÀI HỌA
LÒNG NGƯỜI XỨ XA
Còn ở dòng Ô quá sướng rồi,
Hãy thương bao kẻ phải xa nơi,
Ngẫm khi chiều xuống niềm chua chát.
Nhớ lúc trăng lên nỗi cạn vơi.
Đếm lá thu bay ngờ lệ rớt ,
Se làn tóc bạc ngỡ sương rơi!
Ơi quê sao nhớ từng viên gạch,
Bóng mẹ dáng cha ấm chỗ ngồi.
Hoành Trần
11/7/16
BẾN CŨ
(bát vận)
Bến cũ vừa xa đã nhớ rồi
Bến cũ vừa xa đã nhớ rồi
Em về ta nhắn kẻo nhầm nơi
Bóng hình trăm tuổi đang còn đợi
Tâm sự một bầu liệu có vơi
Hồn lạnh chợt mừng khi nắng khởi
Mắt buồn trống vắng lúc chiều rơi
Nào hay nước ngược thuyền chia lối
Ngóng sáo sang ngơ ngẩn đứng ngồi.
Phan Tự Trí BIÊN HÒA
BẾN VẮNG
(Bát vận)
Bến cũ còn đây bạn vắng rồi,
Mắt buồn rười rượi dõi từng nơi.
Đời nung nỗi nhớ triền mong đợi,
Rượu ngấm cơn sầu chén khẳm vơi.
Biết đó yên bình nương bước tới?
Mà đây khắc khoải đếm ngày rơi!
Người xa đã mấy thu vời vợi,
Sóng gợn dòng Ô một bóng ngồi !
11/7/2016-Lão Phương Ngữ
KHÚC LIÊU TRAI
(Bát vận)
Có nhớ mong chi cũng hết rồi
Có nhớ mong chi cũng hết rồi
Sâm Thương trọn kiếp đã đôi nơi
Vuông khăn ủ mộng đang còn mới
Nét mực lưu tình vẫn chửa vơi
Hạ đến thư sầu bao bận gởi
Người đi phượng úa những mùa rơi
Liêu trai một khúc sao hoài trỗi
Để khách tương tư đứng lại ngồi.
Nguyễn Gia Khanh
TRĂN TRỞ !
Ngày thơ ký ức đã qua rồi
Cuộc sống phiêu du khắp mọi nơi
Sóng gió mưu sinh bao chới với !
Mưa sa bão táp những đầy vơi
Trung niên vận bĩ sầu còn dội !
Ngũ thập chưa thông giọt lệ rơi
Khổ tận cam lai đà ngóng đợi !
Phong lưu hậu vận những khi ngồi !
( Nguyễn Tiến - 11/7/ 2016 - NGA )
BẾN ĐỢI
Tiếc nuối mà chi đã muộn rồi!
Lưng trời cánh nhạn biết tìm nơi?
Bơ vơ lữ khách mang niềm nhớ
Da diết cô phòng nén lệ rơi
Kỷ niệm ngọt ngào thôi lắng đọng
Nỗi sầu cay đắng mãi đầy vơi!
Tháng năm ngóng bậu nào thay đổi
Bến đợi thuyền neo hãy xuống ngồi!
Như Thu
VỀ QUÊ LẦN ĐẦU
Tôi xa quê Mẹ đã lâu rồi
Nên lúc về thăm chẳng biết nơi…
Thôn xóm quanh co đường khúc khuỷu
Mưa chiều ẩm ướt giọt đầy vơi
Họ hàng quyến thuộc mừng tay nắm
Anh chị bà con nhỏ lệ rơi
Bỡ ngỡ nhìn nhau còn lạ lắm
Bồi hồi han hỏi vội chi ngồi !
NSCANADA
QUÊ CŨ
Quỳnh Thạch quê tôi nhớ lắm rồi
Tuổi cao sức yếu muốn về nơi
Tháng ngày mơ tưởng thêm mong đợi
Trưa tối nhớ hoài mãi chẳng vơi
Xao xuyến buông tim tâm ngẫm nghĩ
Bồn chồn dạ thảm lệ tuôn rơi
Năm canh thao thức buồn tê tái
Sáu khắc chờ trông nhấp nhổm ngồi
Hồ Hắc Hải SÀI GÒN
CA DAO NGÀY ẤY
Thôi thế từ nay hết đứng ngồi,
Bao giờ Trường Úc*...chẳng hề vơi.
Lời thề trên bến đành buông bỏ,
Câu ước dưới thuyền nỡ rụng rơi?
Pháo nổ người đi chia rẽ lối
Rượu nồng kẻ ở biệt riêng nơi
Ca dao ngày ấy sao yêu thế,
Vạt nắng bên sông đã nhạt rồi?
Bình Định,11.07.2016
VÕ TẤN HÙNG
*Bao giờ Trường Úc hết vôi
Thì anh hết đứng hết ngồi với em.
(Ca dao Bình Định)
LY HƯƠNG
Gần bốn mươi năm cách biệt rồi
Quê nhà khắc khoải vẫn đôi nơi
Cánh diều tuổi bé niềm bay bổng
Cơm áo thân già nỗi cạn vơi
Lóng ngóng bờ xa tìm chỗ đậu
Loay hoay bến lạ níu ngày rơi
Trời mây gió lộng mông mênh quá
Một góc buồn thiu lặng lẽ ngồi
Lý Đức Quỳnh
*Xa Huế năm 1977
BẾN XÓM SÔNG QUÊ
Ô Lâu bến xóm vắng thêm rồi
Chỗ ấy ngày ngày hướng mọi nơi.
Sóng vẫn dập dìu luồng lớn nhỏ
Bèo luôn quanh quẩn lúc đầy vơi.
Hình quen như hiện cùng đò lướt
Tiếng nhớ dường rung với nước rơi.
Càng muốn dừng lâu càng muốn lánh
Mà chân vô định đến đây ngồi .
Trần Như Tùng
Ô Lâu bến xóm vắng thêm rồi
Chỗ ấy ngày ngày hướng mọi nơi.
Sóng vẫn dập dìu luồng lớn nhỏ
Bèo luôn quanh quẩn lúc đầy vơi.
Hình quen như hiện cùng đò lướt
Tiếng nhớ dường rung với nước rơi.
Càng muốn dừng lâu càng muốn lánh
Mà chân vô định đến đây ngồi .
Trần Như Tùng
THỔN
THỨC QUÊ
Núi Ngự Sông Hương …cách biệt rồi
Xa quê vạn dặm nhớ bao nơi
Cầu kia bến nọ lòng hoài đợi
Nghĩa đó tình đây dạ chả vơi
Viễn xứ niềm mơ khi nắng dội
Tha phương nổi nhớ lúc mưa rơi
Thương về chốn nớ hồn mong mỏi
Thổn thức dâng sầu ứa lệ ngồi!
Gm.Nguyễn Đình Diệm
Núi Ngự Sông Hương …cách biệt rồi
Xa quê vạn dặm nhớ bao nơi
Cầu kia bến nọ lòng hoài đợi
Nghĩa đó tình đây dạ chả vơi
Viễn xứ niềm mơ khi nắng dội
Tha phương nổi nhớ lúc mưa rơi
Thương về chốn nớ hồn mong mỏi
Thổn thức dâng sầu ứa lệ ngồi!
Gm.Nguyễn Đình Diệm
Ô LÂU TÌNH SỮ.
Ô lâu
Bến Cộ - Dẫu xưa rồi
Người
cũ tìm về nỏ thấy nơi...!
Tràn
ngập nhớ thương - Buồn diệu vợi.
Dâng
đầy cảm xúc - Dạ khôn vơi !
Thi
nhân tức sự - Làn mây nổi
Viễn
khách vương tình - Vệt nắng rơi.
Cám
cảnh sương sa mờ mịt lối.
Nghiêng
chiều bảng lảng - Khách du ngồi !
12.7.2016 Hồ Trọng Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét