THƠ MỜI HỌA
THƯƠNG !
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Thương cỏ
hoa trùm rét tháng giêng
Thương đời
bản thiện tánh như nhiên
Thương Cha
tất tả bơi muôn ngõ
Thương Mẹ
lom khom lội mọi miền
Thương kẻ
mò xuân triền xó chợ
Thương
người cạo tết mé công viên
Thương em
hái lộc miền yên tĩnh
Thương
tiếng chuông rơi cõi nhiệm huyền
Thương
tiếng chuông rơi cõi nhiệm huyền
Thương lời
tao ngộ khúc đoàn viên
Thương
tiêu dao thú thanh nhàn cõi
Thương
dưỡng lão chơi vạn hạnh miền
Thương nụ
cát tường thừa mãi hậu
Thương mầm
an lạc bội thường nhiên
Thương
Trâu thuần thục cùng vô trụ
Thương
giọng Mẹ chào đón rét giêng!
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
TRĂNG THÁNG GIÊNG
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Trăng khẽ ru tình buổi tháng giêng
Trăng thanh nhã trải khắp phương miền
Trăng dìu dịu cõi khi vành khuyết
Trăng thảnh thơi lòng lúc dạ viên
Trăng rọi làn mây bày huyễn ảo
Trăng chao mặt nước tỏ thâm huyền
Trăng đầy đặn chiếu muôn ngàn nẻo
Trăng lộng yên bình phúc hẵng nhiên
Trăng lộng yên bình phúc hẵng nhiên
Trăng thanh cảnh rõ diệu tâm huyền
Trăng tình nghĩa thắm bi từ mãn
Trăng trí nhân đầy hạnh quả viên
Trăng liệm trời đêm rời tối ngõ
Trăng soi biển nước rõ yên miền
Trăng vời vợi giữa trần không chiếu
Trăng mãi trong ngần tiết hạ giêng./.
22.02.2016
Thích Tín Thuận
THƯƠNG
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Thương kẻ khó nghèo buổi lạnh giêng
Thương người ngộ đạo sống an nhiên
Thương em bán báo đi cùng phố
Thương chị buôn xôi dạo khắp miền
Thương bác cô đơn ngồi ghế đá
Thương nàng lẻ bóng đứng hoa viên
Thương con bướm trắng vờn hoa dại
Thương áng mây xanh đẹp diệu huyền
Thương áng mây xanh đẹp diệu huyền
Thương màu trăng bạc nhuộm đào viên
Thương đôi mắt ngọc nhìn trăm hướng
Thương gót chân son lướt mọi miền
Thương nghĩa chưa tròn niềm tự tại
Thương tình đã lỡ mộng như nhiên
Thương ai gãy nhịp đàn vô vọng
Thương mấy cho cùng tiết cuối giêng
Trần Ngộ kính họa
YÊU !
“Thủ
nhất thanh-liên hoàn”
YÊU xuân trao vẻ đẹp đầu Giêng
YÊU cảnh tưng bừng rất tự nhiên
YÊU Én cánh nghiêng đùa gió ngát
YÊU Chim rắc nhạc rộn cây miền
YÊU con Ong mật Hoa thu phấn
YÊU chú Dã Tràng Cát mãi viên
YÊU Trắng đồng xanh Cò lặn lội
YÊU Trăng buông ánh bạc đêm huyền
YÊU Trăng buông ánh bạc đêm huyền
YÊU Lúa đồng quê thu mãn viên
YÊU khách Tao Nhân vui án sách
YÊU trang Lãng Tử bước du miền
YÊU tay lao động sinh Tài Lộc
YÊU trí thông minh hướng chuyển nhiên
YÊU mến cuộc đời Chân-Thiện-Mỹ
YÊU Nguyên Tiêu tổ chức rằm giêng !
TRẦN LỆ KHÁNH 19-2-2016
NHỚ
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Nhớ ngày hè hội lúc ra giêng
Nhớ thuở yên bình thật đạm nhiên
Nhớ nước non tình chan bốn biển
Nhớ làng xóm nghĩa vẹn trăm miền
Nhớ cần lao sống lòng vô hận
Nhớ lạc quan đời trí mãn viên
Nhớ ánh dương huy ngời khoáng đãng
Nhớ đêm trăng vút tiếng tiêu huyền
Nhớ đêm trăng vút tiếng tiêu huyền
Nhớ gió giao hòa ngự lãm viên
Nhớ mẹ gieo mầm lên nguyện địa
Nhớ cha gặt quả ở an miền
Nhớ dòng nước chảy về êm ái
Nhớ nhịp đời trôi đến thản nhiên
Nhớ buổi quê xuân màu rất lạ
Nhớ cành lộc mới trổ trời giêng….
Lý Đức Quỳnh 19.2.2016
THƯƠNG VÌ
Thương cánh én vờn rét giữa giêng
Thường cây mạ lướt giữa thiên nhiên.
Thương người nhổ bó đưa ra xới
Thương kẻ dúi khom cấy các miền.
Thương chú trâu cày trong ruộng nước
Thương đàn gà nhép giữa khuôn viên.
Thương vì bấc rít đôi ngày đậm
Thương chốn trần gian lắm dị huyền.
Thương cõi trần gian lắm dị huyền
Thương bao thành phố thiếu công viên
Thương người lỡ bến qua nhiều buổi
Thương kẻ kẹt xe ở lắm miền.
Thương muốn vùng sâu mau khởi sắc
Thương mong cuộc sống được an nhiên .
Thương vì sinh hoạt đầy đe dọa
Thương gửi chuông chùa rung tháng giêng .
Trần Như Tùng
NHỚ !
Thủ nhất thanh-liên hoàn”
NHỚ thuở cơ hàn khoảng cuối Giêng
NHỚ đời đói khát cứ điềm nhiên
NHỚ đôi chân mẹ tầm đây đó
NHỚ tấm thân cha ruổi khắp miền
NHỚ mấy miệng ăn thèm ngụm cháo
NHỚ bao gia cảnh chẳng toàn viên
NHỚ thay lắm kẻ không manh giáp
NHỚ lại thời xưa quá khổ huyền
NHỚ lại thời xưa quá khổ huyền
NHỚ trời đất rộng chẳng chu viên
NHỚ ngày giáp hạt như vô định
NHỚ lúc bão giông giáng tới miền
NHỚ kẻ lang thang ngoài phố chợ
NHỚ nhiều cảnh ngộ chẳng an nhiên
NHỚ bao thân phận không nơi tựa
NHỚ mãi tuổi đời những tháng Giêng./.
Quảng
trị,21/02/2016.
Văn Thiên Tùng
NHỚ!
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Nhớ bờ ao vắng dế ra
giêng
Nhớ thuở ta về với tự
nhiên
Nhớ mẹ ngược xuôi
bươn khắp chốn
Nhớ cha khuya sớm
chải bao miền
Nhớ lời chối tội thời
đương nhiệm
Nhớ giọng tranh công
thuở ứng viên
Nhớ điệu múa cuồng
quên nhịp phách
Nhớ hồi giã bạn giữa
đêm huyền
Nhớ hồi giã bạn giữa
đêm huyền
Nhớ trái mù u chốn
giác viên
Nhớ nắng lập
xuân tươi vạn nẻo
Nhớ mưa vũ thủy thắm
trăm miền
Nhớ câu đổ lỗi sai
quy luật
Nhớ bệnh thanh minh
chẳng ngẫu nhiên
Nhớ tới vùng sâu còn
đói rét
Nhớ về quê cũ ngóng
chờ giêng.
Phan Tự Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét