Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

HẾT THỜI – Nguyên Nhật cùng thi hữu



HẾT THỜI
(Độc vận)

Thơ mình có lẽ hết người coi
Ý tưởng giờ đây đã tịt ngòi
Cạn nghĩa nên cằn như đá sỏi
Khô tình lại cứng tựa ngà voi
Đầu xuân thử vận bà kia bói
Cuối hạ thời cơ lắm mụ đòi
Nếu sẵn kim tiền mau cưới hỏi
Không thì kiếp mạt sẽ đi toi ./.
21.2.2016

BÀI HỌA :

CÒN VẬN

Trí lực suy tàn vẫn thích coi…
Sau cơn “nguy biến” phải buông ngòi
Xuân qua gió lộng tâm thành sỏi
Biển động sóng vờn nghĩa hóa voi
Xướng họa yêu đời tình khỏi đói
Giao lưu mến bạn bút luôn đòi
Đường thi dù yếu nhưng nào mỏi
Tim biết trao người vận chẳng toi !
21.2.2016

ĐỪNG LO

Lắm kẻ làm thơ rất thích coi
Nguồn thơ tràn mé hãy khơi ngòi
Tình người đâu phải như vôi sỏi
Nghĩa bạn chính là tợ sức voi
Chớ có tin theo bài quẻ bói
Đừng nên nương tựa mụ đua đòi
Nợ duyên khi đến không cần hỏi
Đã sắn dây tình chẳng sợ toi
21.2.2016

TRI NHÂN TRI DIỆN BẤT TRI TÂM
(Thuận nghịch độc)

Thua lòng chớ mặt biết người coi
Túng quẫn hồn thơ ý tịt ngòi
Mùa được đãi vàng măn đá sỏi
Đạo còn trau ngọc sáng ngà voi
Mua lời thiện ngữ người xem bói
Xướng vận Đường thi tớ học đòi
Đùa nghịch dám đâu mà lỗi tội
Nua già chịu cảnh biết đời toi.
Tiểu Linh Tôn
21.2.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét