Bãi biển chiều hôm nắng tắt dần
Mình ta với bóng... nỗi bâng khuâng
Miên man sóng vỗ bờ hoang vắng
Dào dạt triều lên bọt trắng ngần
Mấy áng mây che, ngày tắt lịm
Vài chòm sao mọc, tối tràn dâng
Thẫn thờ quay gót... đêm vô tận
Lơ lửng ngang trời một giải ngân.
Phương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét