Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

TÌNH ĐỜI-Trần Ngộ và Thi Hữu !




THƠ MỜI HỌA
TÌNH ĐỜI
Tình đời còn lắm chuyện bon chen
Tình chớ phân chia chỗ thấp hèn
Tình sống chan hòa không giận dỗi
Tình chơi bình đẳng chẳng hờn ghen
Tình xa đây đó buồn bao độ
Tình vắng ta người tủi mấy phen
Tình đến tình đi như gió thoảng
Tình trong đôi mắt sáng hơn đèn
Trần Ngộ
ƯỚC GIỮ
Giữ được công bằng khỏi lấn chen
Giữ không phân biệt giữa sang hèn
Giữ nơi chí hiếu đừng gian dối
Giữ cuộc chân tình chẳng ngứa ghen
Giữ gió cuộn mây buồn mấy bận
Giữ mưa vùi nắng giận bao phen
Giữ người đi biệt càng xa vắng !
Giữ mộng còn hong đượm lửa đèn ?
Phan Tự Trí
TRĂNG
“bát âm”
Trăng ngự thiên hà bụi vẫn chen
Trăng soi muôn lối chẳng sang hèn
Trăng vô tư  tẩm chưa hề thẹn
Trăng hữu ái dầm nỏ thấy ghen
Trăng vén mây qua thôi rủng rẻng
Trăng lùa gió tới bớt toòng teng
Trăng vằng vặc rọi nguồn không nghẽn
Trăng chẳng hơn thua với ánh đèn
Lê Đăng Mành “ họa 4 vần ”
SỰ ĐỜI
Đời là chuỗi chuỗi chuyện đua chen
Đời nhẫn tâm trêu kẻ yếu hèn
Đời ắp dối lừa, toàn mẹo ác
Đời đầy khuất tất, đủ đòn ghen
Đời hành ai đó đà bao bận?
Đời dạy ta này đã lắm phen...
Đời vẫn tối tăm  còn chửa thoát
Đời cần góp sức thắp thêm đèn .
CAO BỒI GIÀ
29-02-2016
TRĂNG RẰM
Trăng ngắm sao trời lấp lánh chen
Trăng luôn an ủi kẻ nghèo hèn
Trăng khuyên bạn hữu đừng phê phán
Trăng nhắn chúng mình chớ ghét ghen
Trăng khuyết thong dong đà lắm buổi
Trăng tròn tự tại đã bao phen
Trăng rằm tháng tám ngân nga hát
Trăng đợi trẻ thơ đến rước đèn.
Như Thu
PHỐ
Phố xá dẫy đầy cảnh lấn chen
Phố phô trước mắt mọi sang hèn
Phố đông nhà cửa luôn dời đổi
Phố chật vợ chồng mãi giận ghen
Phố đẹp rạng ngời trong mỗi tối
Phố nghèo ngập lụt đã bao phen
Phố giàu biệt thự nằm khoe dáng
Phố nhỏ đìu hiu dưới ánh đèn.
Sông Thu
TÌNH LÀ NGUỒN SÁNG
Tình người luôn có lắm đua chen
Tình nhớ rằng ta chẳng thể hèn.
Tình lánh vì tiền mà ấp úng
Tình xa kiếm chức phát ganh ghen.
Tình rời cô độc quên bao phía
Tình hãy chan hòa thử một phen.
Tình nối vị tha vào xử thế
Tình thành nguồn sáng mạnh hơn đèn .
Trần Như Tùng
PHỐ PHƯỜNG
Phố đã theo phường mãi chúc chen
Phố gom trí,phú đến bần,hèn
Phố sầm uất quá đông cười khóc
Phố hiển vinh nhiều lắm ghét ghen
Phố đợi thời cơ danh vạn thuở
Phố chờ vận hội lợi bao phen
Phố văn minh đón năm châu lại
Phố điện thay trăng sáng quên đèn !
Lý Đức Quỳnh 1.3.2016

NỢ
NỢ trần khúc mắc lắm người chen
NỢ chẳng gì riêng với kẻ hèn
NỢ nghĩa tâm giao tràn bể ái
NỢ tình đen bạc hoá cuồng ghen
NỢ nhân nghiệp giải luân hồi chuyển
NỢ nước cam đành chịu lắm phen
NỢ số ai nào phân định mức
NỢ đời trời trả ví chao đèn.
Q.Trị,01.03.2016
Văn Thiên Tùng

Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

THƯƠNG THAY! - Như Thu họa thơ Trần Như Tùng

THƯƠNG THAY!

Thời tiết năm này lạnh gấp ba
Thương thay những kẻ sống không nhà!
Đêm khuya mong ước về quê cũ
Gió buốt lo âu ngại tuổi già
Xuôi tuyến đường dài nên sạm nắng      
Khoác manh áo mỏng khiến đen da
Hỡi ai cám cảnh xin dừng bước
Mở rộng tâm từ... dẫu chốn xa.

                                 Như Thu


Bài Xướng

RÉT ĐẬM

Mưa rơi rét đậm chín... mười ba*
Đốt khúc củi khô đặt giữa nhà.
Lửa réo bập bùng hồng má trẻ
Nhiệt buông phơ phất ấm tay già.
Bính Thân nỗi tết đà tròn trịa
Góc... Quảng** niềm thơ nhớ diết da.
Muốn gặp cầm tay lời chúc phúc
Cánh diều tơ nhện khó bay xa.


                         Trần Như Tùng 

* Chín đến mười ba độ

** Góc thơ đường Văn Nghệ Quảng Trị

KHẮC KHOẢI - CHÙM THƠ XƯỚNG HOẠ Phương Hà và Thi hữu




KHẮC KHOẢI

Chia ly nào biết đến bao giờ ?
Thao thức từng đêm dạ ngẩn ngơ
Anh ở đầu non sương lãng đãng
Em nơi cuối bãi nắng ơ hờ
Miệt mài gió thổi qua khe núi
Mờ mịt mưa giăng khắp bến bờ
Chốn ấy phương này xa diệu vợi
Tương phùng...có lẽ chỉ trong mơ !

 Phương Hà


Bài hoạ


QUÊN MÀ SỐNG

Khắc khoải mà chi tính phút giờ !
Người đà trở gót  đã làm ngơ
Mây trôi gió đẩy tuỳ lơ lửng
Bèo dạt nước đưa dẫu hừng hờ
Khóc mãi đau thương e chìm nghỉm
Vui lên mạnh dạn hẳn vươn bờ
Mai nầy có gặp ta cười mĩm
Phận số an bài khó toại mơ !

Hữu Hảo


LỠ DỊP (1)

Đến gặp nàng thơ lúc chín giờ
Than ôi! não nuột mắt nhìn ngơ
Chuông reo đánh động vô âm tín
Tiếng gọi  đưa  tin vẫn hững hờ
Điện thoại bao lần không đến bến
Xe hơi mấy lượt chẳng vào bờ
Thôi đành lỡ dịp lần sau nhé
Chúc bạn lành chân ngủ thấy mơ

27-2-2016
Hoàng Từ

1. Nhân dịp đến SG thăm con, tranh thủ dịp tốt đến thăm Phương Hà nhưng không gặp được


NGÀN XA

Tạm biệt từ lâu  đến thuở giờ
Lòng mình sao lại quá ngu ngơ
Bên nhau tình ý chưa vun xới
Xa cách tơ duyên đã hững hờ
Người sống phương trời nơi vạn dặm
Ta đời sương gió chốn vô bờ
Em ơi, khúc hát ngày xưa đó
Vẫn thoáng êm đềm trong giấc mơ !

Trịnh Cơ
Ngoại ô Paris 27/2/2016


MỘT GIẤC MƠ

Lớp học hôm nay trễ nửa giờ  
Bồn chồn thấp thỏm đứng lơ ngơ
Lần tay lật sách- thư niêm kín
Tựa cửa đợi em- mắt khép hờ
Tha thiết mong người se mối chỉ
Xót xa tin bạn rẽ đôi bờ
Cô đơn hụt hẫng lòng tê tái
Nhủ dạ thì thầm”một giấc mơ”!

Như Thu


 CÕI MƠ

Ngồi cạnh bên nhau sợ hết giờ
Nàng vờ e thẹn giả ngu ngơ
Khi tình chớm nở cần vun vén
Lúc dạ yêu đương chớ hững hờ
Mát mái thuyền hoa đưa tới bến
Xuôi chèo nước lũ đẩy vô bờ
Hôn nhân chồng vợ là cao quý
Đời đã đưa ta đến cõi mơ.

Tâm Thành


THƯƠNG QUÊ

Làng quê từ đó đến bây giờ
Một dịp về thăm dạ khó ngơ
Cao ngất hàng tre lùa hướng gió
Canh thâu tiếng dế khóc ven bờ
Đình chùa miếu mạo cần nhang khói
Lăng mộ tổ tiên chớ hững hờ
Con cháu về đây lòng tủi xót
Hồn người thiên cổ thoảng nằm mơ!

NS


TÀN MỘT GIẤC MƠ

Biền biệt người đi tự thuở giờ
Sao còn ra ngẩn lại vào ngơ ?
Trăng treo đỉnh núi, trăng vằng vặc
NGUYỆT ẩn đầu thôn, NGUYỆT hững hờ
Để chạnh lòng ai vương vấn bến
Càng thêm xót cảnh hắt hiu bờ
Năm mươi năm lẻ xa vời vợi
Mà tưởng vừa tàn một giấc mơ ?!

Thục Nguyên


BIỆT LY

Ly tan từ đó đến bây giờ
Có nhớ cũng đành phải giả ngơ
Chốn đó người ôm làn gió lạnh
Lệ đây em gửi áng mây hờ
Trùng trùng cách biệt trăng xa lối
Lớp lớp mờ phai nhạn khuất bờ
Chẳng phải Chức Ngưu mà thổn thức
Mưa sầu tràn ngập khắp trời mơ

Thy Lệ Trang


CƠN MƠ

Thầm yêu trộm nhớ, biết sao giờ
Mỗi lúc gặp nhau chẳng thể ngơ
Bà Nguyệt thương tình, duyên chỉ thắm
Ông Tơ gắn nợ, mối tình hờ
Nổi buồn thơ thẫn mây về núi
Niềm nhớ miên man sóng vỗ bờ
Thấp thỏm đợi chờ trong bão tố
Giờ đây đôi lứa...tựa cơn mơ…


Văn Thanh

SẮC MÀU XUÂN - Thy Lệ Trang và Tịnh Viên họa thơ Ca Dao

Họa bài XUÂN của CA DAO
SẮC MÀU XUÂN 


Xuân sớm trải VÀNG luống cỏ non 
Xuân XANH rộn rã tiếng cười giòn 
Xuân thì má ĐỎ không tô phấn 
Xuân sắc môi HỒNG chút điểm son 
Xuân biếc màu HUYỀN phô ánh mắt 
Xuân nồng cánh TÍM rực hoa xoan 
Xuân tươi thiếu nữ hồn trinh TRẮNG 
Xuân lộc ban muôn khối BẠC tròn.

Thy Lệ Trang


Xướng:

Xuân
Ca Dao

Xuân về lộc biếc nẫy chồi non,
Xuân nữ khoe xuân má ửng giòn
Xuân trải đầu ghềnh muôn sắc gấm
Xuân lồng vách núi vạn màu son
Xuân xanh dáng ngọc đong đưa liễu
Xuân thắm nòi tình ngấp nghé  xoan
Xuân những nồng nàn hương nguyệt quế
Xuân ban phúc trạch mãi vuông tròn.



Họa:

Hương Sắc Tình Xuân

Tịnh Viên

(Ngũ độ liên thanh,

Bát điệp Xuân,

tập danh: Hoa, Sắc-Hương)


Xuân đến tươi Hồng những LỘC non
Pháo Xuân Điệp thắm nổ SUNG, giòn
Tầm-Xuân chải gió khoe hường THỌ
Chiếu-Thuỷ HOÀ Xuân vẽ tím Xoan
Thanh mộng, CÁT-Đằng Xuân lối cũ
VƯỢNG Xuân, Cẩm-Chướng trĩu tình son
Hỡi nàng Sen PHÚC vàng Xuân Đạo
Trinh trắng lòng Xuân, Huệ MÃN tròn.

                              (Xuân Bính Thân 2016)

                                 Tịnh Viên

——

Tập danh:

– màu:

tươi, thắm, hường tím,

thanh, son, vàng, trắng.

– hoa:

Hồng, Điệp, Tầm-Xuân,Thọ, Chiếu-Thuỷ, Xoan, Cát-Đằng, Cẩm-Chướng, Sen, Huệ.

– Sắc thái:

LỘC, SUNG, THỌ, HOÀ,

CÁT, VƯỢNG, PHÚC, MÃN.



RÉT ĐẬM - Thơ Trần Như Tùng



RÉT ĐẬM

Mưa rơi rét đậm chín... mười ba*
Đốt khúc củi khô đặt giữa nhà.
Lửa réo bập bùng hồng má trẻ
Nhiệt buông phơ phất ấm tay già.
Bính Thân nỗi tết đà tròn trịa
Góc... Quảng** niềm thơ nhớ diết da.
Muốn gặp cầm tay lời chúc phúc
Cánh diều tơ nhện khó bay xa .

                     Trần Như Tùng 
                         Phú Thọ

* Chín đến mười ba độ
** Góc thơ đường Văn Nghệ Quảng Trị