Chợ Tết Quê
BÀI XƯỚNG
CHẠNH NHỚ...
Thình lình trời bỗng đổ cơn mưa
Tính ngẫm tiền lương biết khó vừa!
Đến tiệm trà sen nôn nóng hỏi
Vào hàng chả quế rụt rè thưa
Lo âu mua sót hai nhành quất
Năn nỉ xin thêm cốc nước dừa
Tự trách xuân về không rượu quý
Lòng buồn chạnh nhớ… thuở ngày xưa.
Như Thu
BÀI HỌA
CHẠNH NHỚ...
(Y đề)
Tháng Chạp qua dần cứ gió mưa
Tình xuân lan tỏa mấy cho vừa!
Nôn nao vào mạng lời thăm hỏi
Lẩn thẩn đăng trình thiệp gửi thưa
Chậu trúc vơi vơi vài muỗng đạm
Giò lan thiêu thiếu chút xơ dừa
Còn may bàn tổ trầm nhang tỏa
Cánh hạc mây chiều nhớ bạn xưa.
Phan Tự Trí – 17/01/2016
ĐỪNG QUÊN . . .
Qua rồi lạnh buốt những ngày mưa
Nhà cửa chỉnh trang Tết đến vừa
Kê chậu hoàng mai gian sảnh chính
Lắp dàn điện nháy mảng rèm thưa
Anh gom quà cáp cùng Đô lẻ
Em gói thuốc men với mứt dừa
Gửi biếu quê nhà gây chút thảo
Bạn bè nối khố thuở xa xưa . . .
Hữu Hảo
XUÂN MỘNG!
Xin trời đừng quất những làn mưa
Ném xuống tả tơi nụ mới vừa..
Cúc trắng đong đưa màu loáng thoáng
Mai vàng phơ phất sắc lưa thưa
Những mong nắng sớm leo tàu chuối
Còn ước sương mai đậu ngọn dừa
Để Mẹ nâng niu đùm bánh tết
Cho mình canh lửa giống khi xưa.
Lê Đăng Mành
NGÀY ẤY
Còn nhớ ngày nào đứng dưới mưa
Bàn tay đan chéo sít sao vừa
Em ngồi giặt áo bên bờ suối
Anh đọc thư tình góc giậu thưa
Mộc mạc chắn che phên vách nứa
Đơn sơ vá víu mái tranh dừa
Thôn quê chất phát tâm hồn trắng
Bếp lửa tươi hồng nướng chuyện xưa.
Tâm Thành
XUÂN CHẠNH NHỚ NGƯỜI
Ai còn nhớ chứ buổi chiều mưa?
Kỷ niệm chôn đâu cũng chẳng … vừa
Liếc mắt làn mi huyền diễm lệ
Trú chân quán lá vắng lưa thưa
Thướt tha vóc liễu tuồng tiên nữ
Ngọt lịm lời oanh tợ cốt dừa
Bên nhánh mai vàng, hoa cũng …thẹn
Xuân lai chốn cũ, nhớ người xưa…
CAO BỒI GIÀ - 17-01-2016
CƠN MƯA ĐỊNH MỆNH
Nhớ Tết năm nào đứng trú mưa
Chiếc dù bé xíu vẫn che vừa
Thẹn thùng tay chạm bờ eo nhỏ
Xao xuyến mắt nhìn lớp vải thưa
Trời tạnh, theo nhau vào quán nước
Vai kề, cùng bạn cạn ly dừa
Thế rồi duyên kiếp nên chồng vợ
Giữ mãi trong lòng kỷ niệm xưa.
Sông Thu
MAY MÀ RỦI
Tết mong bài xướng hạn mong mưa
May quá gặp ngay một phẩm vừa
Tác giả N T lời lẽ chuẩn
Bầu trời U S áng mây thưa
Gãi đầu chẳng thể ra ngôn tứ
Bí vận bệt ngay xuống gốc dừa
Biết phận mình nên ngồi dựa cột
Cho tròn câu dặn của người xưa!
Trần Như Tùng
ĐẾN CHỢ
Đến chợ không may bị gặp mưa
Dù che hụt hẫng lại không vừa
Qua nơi thịt cá nhìn không chật
Đến chỗ rau cà thấy chẳng thưa
Tính toán đừng quên vài củ tỏi
Lo toan phải nhớ chút dầu dừa
Đồng lương ít ỏi luôn cân nhắc
Bổng lộc giờ đây thuộc chuyện xưa.
Hoàng Từ
TẾT NGHÈO
Thời tiết giao mùa lất phất mưa
Xuân về mua sắm mấy cho vừa
Đổ xô cửa tiệm bông hoa chật
Ngắm nghía gian hàng bách hóa thưa
Mỏi mắt mua vui bên góc phố
Dừng chân giải khát cạnh hàng dừa
Thương cho số phận người nghèo khó
Cái Tết bần hàn vẫn thuở xưa.
Hoàng Vũ
CHỢT YÊU
Nhớ một chiều xuân bỗng đổ mưa
Hạt rơi nặng
mấy cũng chưa vừa
Đôi ta chung lối đường sao
ngắn
Hai kẻ lỡ đò khách đã thưa
Bẽn lẽn dừng chân bên liếp rạ
Xuyến xao chớp mắt dưới hàng
dừa
Tết về
nghiêng tựa vai mềm, ấm
Nghe rõ tim
chàng nhịp đập xưa.
Thanh Hòa
Thanh Hòa
NGHÌN ĐÊM... MẮT ĐỢI...
Hoán vận
Trách ai gợi nhớ chuyện ngày xưa
Nắng lụa chao nghiêng rọi bóng dừa
Chàng buộc ngựa hồng bên bến vắng
Em phơi áo tím cạnh rào thưa
Thơ gieo ý thắm...thơ chờ nguyệt
Gió gọi mây chiều...gió ngóng mưa
Xuân đến...xuân đi...xuân lặng lẽ...
Nghìn đêm...mắt đợi...cũng chưa vừa!
Thy Lệ Trang
CẢNH MÙA ĐÔNG
Mùa này giá lạnh lại thêm mưa
Áo ấm bao nhiêu cũng chẳng vừa
Xe cộ trên đường còn lác đác
Bộ hành ngoài phố chỉ lưa thưa
Miền Đông dễ thấy toàn bông tuyết
Xứ lạnh tìm đâu được gốc dừa?
Không dám lò mò ra khỏi cửa
Ngồi đây mà nhớ chuyện ngày xưa.
Thục Nguyên
DƯỚI MƯA
Thuở ấy cùng em đi dưới mưa
Chuyện xưa nhớ tiếc mấy cho vừa
Sánh vai sáng sớm tìm hơi ấm
Dạo phố chiều tà đón gió thưa
Lẽ
bạn cô đơn trong bóng tối
Mình ta thơ thẩn dưới hàng dừa
Cuộc đời in dấu bao hình bóng
Khó nổi mà quên kỷ niệm xưa
Mình ta thơ thẩn dưới hàng dừa
Cuộc đời in dấu bao hình bóng
Khó nổi mà quên kỷ niệm xưa
Văn Thanh
CHẲNG KHÁC XƯA
Trời đất đang còn lắm nắng mưa
Thì ta sắm tết mấy cho vừa
Nhiều con để áo vài thằng thiếu
Ít bạc nên đào mấy nụ thưa
Dưới cỗ toàn sầu*cùng với khổ**
Trên mâm chẳng đủ*** lại không
dừa
Nghênh xuân dăm vận thơ suông
nhạt
Nguyên Đán năm này có khác
xưa.
Nguyễn
Gia Khanh
*Sầu: Sầu riêng, ** Khổ: Khổ
qua, ***Đủ: Đu đủ
XUÂN XA NHÀ
Nghe nói xuân về thấy gió
mưa.
Bâng khuâng...nghiên bút
nói sao vừa.
Xa trông mây trắng đàn
chim vắng.
Gần ngắm mai vàng nhánh lá
thưa.
Nhớ thuở ta về đường sỏi
đá.
Thương khi trăng lại ngõ
vườn dừa.
Dẫu cho phú quý đầy trang
trọng.
Khó sánh tưng bừng cảnh
tết xưa!
Trương
Văn Luỹ
NÉT XƯA
MÃI GIỮ
“ Trao về TVL”
Có lạ chi mô chuyện nắng
mưa !
Mới qua mấy tháng cũng như
vừa
Quê nhà vắng bạn không là
thiếu
Đất khách thêm người vẫn
cứ thưa
Đón Tết tha phương
bia-rượu-thịt
Vui xuân cố quận mứt
gừng-dừa
Nơi đâu cũng ước đời tươi
đẹp
Tục lệ lưu truyền giữ nét
xưa . . .
Võ Làng Trâm
Võ Làng Trâm
TÌNH ẤP Ủ
Đêm về chạnh nhớ chút ngày xưa
Bóng dáng người qua dưới dậu thưa
Gió lộng vai nghiêng tà áo mộng
Tóc thề loang nắng dưới hàng dừa
Tình vương cánh bướm... tình mong nguyệt
Gió vấn mây trời... gió ước mưa
Lẳng lặng canh thâu muôn ấp ủ
Bao mùa hạ thắm vẫn không vừa.
GM.Nguyễn Đình Diệm
DUYÊN MƯA
Gặp nhau bất chợt...bởi trời
mưa
Núp tạm bên hiên thấy cũng vừa
Khỏi thấm áo dài xoa* lụa
mỏng
Ngăn nhìn da trắng lớp màn thưa
Chưa quen bắt chuyện than
giông bão
Mới lạ làm thân tán kẹo dừa
Thế đấy cuộc tình như nẩy
nở
Làm sao quên được buổi xa
xưa.
NS
*soie
NẮNG MƯA
Bệnh của trời cho bệnh
nắng mưa
Nói sao người hiểu để sao
vừa
Lỡ yêu cứ mãi yêu rồi
giận
Mộng ngỡ còn hoài mộng
lại thưa
Tuổi ấy tìm đâu tuổi một
thời
Quê kia vẫn đó vẫn hàng dừa
Ngập trong kỷ niệm ngập mơ
ước
Tình cũ xa xôi tình chẳng
xưa.
Hải Rừng
THƯƠNG DA DIẾT
Em mô dám trách ổng thời xưa
Ôm cứng eo ai tại gốc dừa
Biết lỗi chàng làm nên ngại kể
Nghe lời Mẹ hỏi chẳng buồn thưa
Mỗi lần xoã tóc hong ngoài nắng
Đúng lúc nhớ người núp dưới mưa
Thương lắm anh ơi e chết mất
Bụng này nhỏ quá chất sao vừa.
LĐK Jan. 20, 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét