Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

CẢM TÀN ĐÔNG-Lê Đăng Mành và Thi Hưũ !



Tranh Nguyễn Cường

CẢM TÀN ĐÔNG !
Thơ mời họa
Sương hùa theo rét tái tê bay
Thương kẻ trần thân giữa đọa đày
Ngõ phố thèm ăn cầm gió giựt
Vĩa hè ngóng gọi đội mưa quay
Hằng mơ dạ ấm qua đôi bữa
Những ước lòng no đỡ ít ngày
Tội nghiệp đời trườn trong giá lạnh
Bên lề của những cuộc cuồng say!
L
ê Đăng  Mành
BÀI HỌA
LÊ BƯỚC LƯU ĐÀY !
Run rẩy trên đường gió tuyết bay
Xiềng chân lê bước biệt lưu đày
Những mong đổi phận càn khôn xoáy
Nào ngỡ thay lòng tạo hóa quay
Đốt cả sào thơ đau mấy bận
Tung ba cụm phú ủ bao ngày.
Tình riêng đau đáu trong câm nín
Nhân nghĩa vô tình giữa tỉnh say!
Phan Tự Trí – 22/01/2016
THẮP NÉN NHANG!
Thắp nén nhang buồn nhìn khói bay,
Thương về xóm cũ* kiếp đi đày,
Cha khòm lưng tránh cơn mưa xoáy,
Mẹ cúi thân che ngọn gió quay,
Chè gánh mưu sinh cho đoạn tháng**
Đá chèn công việc để qua ngày,*
Ơn cha nghĩa mẹ như trời biển
Nỗi nhớ như nhòa theo rượu say!
Hoành Trần
24/1/16
* Xóm cũ là xóm Quai Mọ,Quận Mai Lĩnh,Quảng Trị
**Đây là công việc mà cha ,mẹ làm để nuôi con.
Y ĐỀ
Đông tàn đêm lạnh gió bay bay
Chăn ấm mệm êm thương kẻ đày
Lăn lóc chợ trời dầm bảo táp
Nổi trôi trần thế để đời quay
Những mong cuộc sống tươi đôi chút
Mãi đợi phận mình đẹp tháng ngày
Mơ ước nhỏ nhoi đơn giản đó
Có còn đạt được giữa cơn say
phanho
CẢM THÁN !
Áo mỏng vai gầy trong bấc bay !
Phải chăng số phận bị trời đày ?
Đâu tay chia sẻ trong băng giá...
Nào mái xum vầy giữa quắt quay !
Chìm nổi trang đời bao tháng tháng.
Lái chèo khơi biển những ngày ngày.
Đã từ thơ ấu thân côi cút
Chấp nhận rèn mình biết tỉnh say !
T.L.K  4-1-2016
CUỐI ĐÔNG
Rét lạnh uà về theo gió bay
Cửa nhà đóng kín tựa đi đày
Sương rơi ướt đẫm giăng mờ mịt
Cây đứng im lìm héo quắt quay
Run rẩy trong lùm, chim rũ cánh
Nhạt nhoà dưới đất, nắng xa ngày
Thương thay bao mảnh đời cơ nhỡ
Khốn khổ giữa trời đông nộ say
Sông Thu
XÓT XA!
Run rẩy chân trần đón tuyết bay
Co ro lạnh lẽo tựa lưu đày
Cha hiền rơi lệ lo sương phủ
Khách lạ thương tình ngại lốc quay
Rong ruổi đường dài buồn số phận
Lang thang ngõ vắng tủi đêm ngày
Xót xa cảnh ngộ lòng tê tái!
Hỡi bậc sang giàu…mải miết say.
Như Thu
CẦN CHỐNG RÉT
Ngày nay thời tiết sẵn tin bay
Quần áo len bông đủ chớ đày.
Thật hiếm thấy người môi tím tái
Khó tìm gặp cảnh dáng run quay.
Hôm qua bấc mạnh tràn bao chôn
Nhiệt thấp gió hăng buốt cả ngày.
Băng khẩu đi đường khăn kín cổ
Rượu bía đừng uống đến gần say.
Trần Như Tùng
ĐÔNG LẠNH
Gió lạnh tê người bụi cát bay
Co ro xó bếp tợ ai đày
Thân già khiếp sợ  làn dông chớp
Phận yếu hãi hùng thấy bão quay
Tháng tận  mụ ngồi lo đếm tuổi
Cuối  năm ông đứng tính lường ngày
Trông mau cho hết mùa đông giá
Tết tới tha hồ uống rượu say
Trần Ngộ
CÁM CẢNH
Vẫn thế đông về buốt giá bay
Mong sao vơi bớt khổ đang đày
Bao nhiêu em bé dòng trôi cuốn
Và lắm cụ già gió dạt quay
Sức góp cho ân tình vẹn cuộc
Lòng chung để chữ nghĩa tươi ngày
Đói nghèo hành hạ còn đau đáu
Vô cảm,chi chờ được kẻ say !
Lý Đức Quỳnh 25,1,2016
CẢM ĐÔNG
Đông giá theo về rét lạnh bay
Lao đao lắm kẻ buốt tê ngày
Mưa lùa mái liếp thân cầm cập
Gió thổi hiên nhà dạ quắt quay
Xấc bấc xơ rơ thân phận lụy
Co ro xiểng liểng kiếp lưu đày
Thương đời lắm cảnh muôn phiền não
Lận đận tồn sinh vạn não say
GM.Nguyễn Đình Diệm
CẢM THƯƠNG
Tím dạ khi nhìn cảnh tuyết bay
Ôi bao mảnh vụn gió sương đày!
Trâu bò nghẹt mũi chờ giông đến
Rẫy ruộng teo cành đợi lốc quay
Gối trẻ quần thưa tê buốt tối
Da quê áo mỏng rét run ngày
Xa vang tiếng nhạc hằng đêm thức
Rượu thịt mâm tràn cỗ xỉn say
Bửu Tùng
25/1/2016
THƯƠNG THAY
Gió rít từng hồi mây cuộn bay
Đất trời sẫm tối tuyết rơi đày
Lùm cây buông ngọn lay vần vũ
Ngọn cỏ trơ mình hứng rét quay
Khí lạnh tăng dần theo cấp độ
Hanh heo ụp đến tính bao ngày
Thương thay lắm kẻ không nơi tựa
Chẳng tấm chăn lành vẫn ngủ say.
Quảng trị, 26/1/2016.
Văn Thiên Tùng
THỜI MAY
May mắn một thời thảm họa bay
Chiến tranh lưu lạc thoát tù đày
Qua vùng tuyến lửa luôn bom xới
Đến chốn Nha thành ít gió quay
Rổi rãnh buông câu vui cuối tháng
Chuyên chăm cạo giấy sống qua ngày
Không màng tửu sắc, mê đen đỏ
Xướng họa vui đời , ghét lũ say !
Hữu Hảo
HOẠ GIÁNG
Ngập giữa Ta bà bão tuyết bay
Vì đâu hoạ giáng thế gian này ( đày )
Đường thôn trắng xoá màu tang tóc
Lối bản thâm bầm nỗi quắt quay
Có phải điềm xui thời những kẻ...
Hay do quả báo nghiệp bao ngày ?
Nhân quần hứng chịu đời lây vạ
Ai đó đang còn đắm cuộc say !?
26/1/2016- Lão Trương Phương Ngữ

MAI TRỜI LẠI NẮNG 
Đã cuối đông rồi tuyết vẫn bay 
Đi trên phố lạnh ngỡ lưu đày
Sương tê trước mặt còn giăng bủa
Gió buốt ngang trời cứ níu quay
Mộng ấy vừa trao, hoài đợi nụ
Hoa đâu chửa thấy,mãi trông ngày
Thềm xưa dẫu bước xuân đang vắng
Vẫn biết mai trời lại nắng say ! 
Nguyễn Gia Khanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét