Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

BỐN MÙA AN VUI!

BỐN MÙA AN VUI!
THƠ MỜI HỌA
Chưa hề chạm được nụ tầm xuân
Chới với loay hoay cứ ngại ngần
Nắng hạ ru mây còn hốt hoảng
Mưa Lào dỗ gió mãi phân vân
Cơn may quăng xuống màu nghèo khổ
Ngọn bấc xán thêm cảnh túng bần
Mặc kệ bốn mùa – xin tĩnh lặng
Chợt nghe tròn trịa giọng sương ngân!
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
XUÂN CẢM
Mầm tí tách cười dậy nốt xuân
Sân hoe vạt nắng đẹp vô ngần
Én về thoi dệt y lời hẹn
Em đến tay cầm đọng dấu vân
Ngọn bấc giao thời mây ấm áp
Cành mai đổi sắc áo thanh bần
Đó đây tiễn biệt mùa băng giá
Mạch sống tuôn trào suối nhạc ngân !
Trương Đình Đăng
KHÚC NHẠC XUÂN 
Không đợi không chờ vẫn cứ xuân,
Tiếng thơ vang vọng thật trong ngần,
Thiên nhiên khéo chọn màu tô thủy,
Vũ trụ lựa trao sắc điểm vân.
Hạnh phúc sẽ về bên kẻ khó,
Đủ đầy mong đến với anh bần.
Chồi non lộc biếc đua chen nở,
Sự sống bừng lên trổi giọng ngân!
Hoành Trần

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét