GIEO VẦN
Bút dù bất
lực vẫn gieo vần.
Sớm
tối vui buồn chuyện thế nhân.
Vạn thuở câu tình khôn định lượng
Muôn đời
chữ nghĩa khó đong cân.
Lòng luôn cảm khái
vần thơ Thánh
Dạ mãi say
xưa chén rượu trần.
Ở cõi vô thường ai có biết.
Đường
về bến giác nhẹ đôi chân.
Huy Vụ 23/11/15
HỨNG
DỪA
(Thơ vui vịnh tranh hứng
dừa)
Tự nhiên nổi hứng
muốn ăn dừa.
Thiếp dưới
chàng trên mặc đẩy đưa.
Thấy cật khom khom
mong gió nước.
Nghe lòng ngửa
ngửa đợi mây mưa.
Nhằm đôi
trái bự mà phang tới.
Gặp cái
chày to cứ quất bừa.
Cùi trắng nước
trong nhìn đã mắt.
Hạ liền cơn khát lúc đang trưa.
Huy Vụ 24/11/15
MỤC ĐỒNG
(Vịnh bức chăn trâu thổi
sáo, tranh Đông Hồ)
Có thú nào
hơn thú mục đồng.
Hết trò lội ruộng lại bơi sông
Lưng trâu ngật ngưỡng
như quan trạng
Ngọn liễu đu đưa tựa mụ đồng
Tính thiện còn đầy
tiền bạc chẳng.
Lòng tham chưa có lợi danh không
Lớn
lên mới biết bao điều cực
Muốn sống
yên thân cứ phải gồng.
Huy Vụ 24/11/15
LÝ NGƯ VỌNG NGUYỆT
(Vịnh bức Cá chép trông trăng)
Cá cũng nặng lòng
yêu thế a?
Lặn sâu mãi
dưới kiếm Hằng Nga
Bao đêm thanh
vắng thương hình tỏ
Những
tối âm u xót bóng nhòa.
Nước
giấu tình trăng vào đáy nước
Ta chôn nghĩa
Nguyệt giữa lòng ta
Bao giờ mới được lên cung Quảng
Chẳng biết
rằng ai có mặn mà
Huy Vụ 24/11/15
GIÀ
Tuổi già kéo
đến quá ư mau.
Tóc trắng
chen chân phủ kín đầu.
Mắt ngại đong đưa thây bướm lượn.
Tay lười
múa máy mặc ruồi bâu.
Văn thơ lắm lúc buồn không đọc.
Kinh kệ đôi khi
chán chẳng cầu.
Bạn hữu
ai người yêu chữ nghĩa.
Tri âm thử hỏi biết tìm đâu.
Huy Vụ 24/11/15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét