Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2015

QUÊ HƯƠNG VÀ NỖI NHỚ - Hạ Thái và Cao Mỵ Nhân

QUÊ HƯƠNG VÀ NỖI NHỚ
 
Xa cách lâu rồi nhớ bến sông
Nhớ con đường tắt xuyên qua đồng
Nhớ ve inh ỏi khi vào hạ
Nhớ bấc lạnh lùng buổi cuối đông
Nhớ sớm mịt mù giăng khói xám
Nhớ chiều trong trẻo phủ mây hồng
Nhớ bao kỷ niệm thời thơ ấu
Dĩ vãng hòa vào cõi sắc không.
 
San Jose, Jun 4,2015
Hạ Thái

Bài xướng

CUỐI BIỂN TRẦM TƯ
                     
Vẫn thường nhung nhớ một dòng sông
Bèo giạt hoa trôi giữa sóng đồng
Người đứng bên trời trông cố quận
Thuyền về cuối biển gọi hừng đông
Làm sao quên được sa trường cũ
Đành phải thương thôi bếp lửa hồng
Có nỗi gì buồn ghê gớm lắm
Như là sắc đã chỉ còn không

Hawthorne, June 1, 2015
Cao Mỵ Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét