GỌI CÀY
(Bài xướng)
Khi liềm vừa gặt mới buông tay,
Mấy chị làng bên đã giục cày.
Chẳng đẻ sang mùa chim én lượn,
Hay chờ vụ tới lá me bay.
Đồi trên chắc sợ tranh lên tốt,
Ruộng dưới vì lo lác mọc dày.
Cũng bởi trưa chiều tha thiết gọi,
Lên đành khăn gói bước đi ngay.
Bút Ngọc
Nghiên Than
Hà Nội
VỘI GÌ
(Huy Vụ kính họa)
Làng phây đều biết Bác cao tay,
Gấp gáp gì đâu đã vội cày.
Mặc kệ chị Hai mơ cá nhảy,
Thây đời em Tám mộng chim bay.
Khe sâu lối hiểm bao tường tận,
Gò rộng đường quen đã dạn dày.
Chẳng có nào ai giành với giật,
Nóng gì mà cứ phải sang ngay?
Huy Vụ
12/06/2015
TRÓT NGHIỆN
(Bài
xướng)
Vì em trót nghiện luật thi Đường,
Mấy bận ông chồng mắng ẩm ương.
Lẩn thẩn về nhà quên khuấy ngõ,
Lơ ngơ xuống phố nhớ sai phường
Do vừa thấy xướng mê lời bạch,
Cũng bởi xem bình kết ý hương
Chả chách người chê nào đoái hỏi,
Từng đêm gối chiếc vạch đôi giường.
Mỹ Hải
Hà Nội
ƯƠNG
(Huy Vụ kính họa)
Chớ tưởng cổ thi ngọt tựa đường,
Không nghe còn cãi rõ ràng ương.
Anh chồng hậm hực quay vô bếp,
Chị vợ ngân nga hát giữa phường.
Có lẽ võ biền lâm vận mạt,
Không chừng thơ phú lại lên hương.
Đêm nay dẫu phải chia phòng tuyến,
Em quyết kiên tâm giữ cột giường.
Huy Vụ
12/06/2015
NỢ TRẦN
Mây trắng ngàn năm mải miết bay,
Tình trần từ lúc biết thôi cay.
Văn chương nghệ sĩ ưa vời vẽ,
Chữ nghĩa thi nhân khéo đặt bày,
Bả lợi không màng khi vẫn tỉnh.
Mồi danh chẳng đoái dẫu đang say,
Đường sang bến giác thênh thang rộng,
Món nợ dương gian trả có ngày.
Huy Vụ
12/06/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét