Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

NỖI ĐAU THÀNH SẸO - Lê Văn Thanh cùng quý thi hữu




NỖI ĐAU THÀNH SẸO

Quảng Trị quê tôi dãy đất nghèo
Gió Lào nắng lửa thắt lưng  eo
Cửa Tùng, Bến Hải bom đầy đất
Lao Bảo, Khe Sanh xương trắng đèo
“Đại lộ kinh hoàng” thây thối rữa
Cổ Thành  mấy lớp cốt khô teo…
Dòng xanh sông Hản loang màu tím
Ai đợi đò ngang lịm bóng chiều !?
                                      2015
                               Lê Văn Thanh

HỌA:  


VẾT HẰN

Đồng hoang cỏ cháy kiếp dân nghèo
Quê mẹ Gio Linh xứ đất eo
Dốc Miếu Marna cày trắng bãi
Cồn Tiên chiến lược xới sâu đèo
Nhăn da rét bấc lùa đông quéo
Cháy trán rát lào quét hạ teo
Một nắng hai sương không lìa cội
Vẫn xanh đồng ruộng khói lam chiều
                             Hoàng Kim Liên


NIỀM VUI QUÊ MẸ

Quê mẹ giờ đây đã thoát  nghèo
Qua rồi cái thuở của tiền eo
Hải Lăng nay hoá vùng thành thị
Lao Bảo khai thông những đoạn đèo
Quảng Trị phố phường vui nhộn nhịp
Ba Lòng cảnh vật hết buồn teo
Đường ra Cam Lộ mênh mông lúa
Nghe rộn niềm vui gió thổi chiều
                                 Trần Ngộ


NÉT QUÊ

Quảng Trị thiên thu tiếng xứ nghèo
Hai miền đất nước điểm lưng eo
Mưa quần bão táp bao đông hứng
Nắng cháy  bấc xua mấy hạ đèo
Làng xóm hanh heo đồng quạnh quẻ
Núi đồi hoang vắng cảnh buồn teo
Xương xây thành lũy sông hòa máu
Sử tích nhục vinh luận đủ chiều… 

                      Văn Thiên Tùng  
                  Quảng Trị, 04/6/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét