XƯỚNG:
XUÂN NGÓNG
Cứ tưởng xuân nay giống mọi lần
Ai dè ngày cạn vẫn chờ xuân
Dẫu cầm tới bút đà trăm lượt
Mà nghĩ ra thơ chẳng nửa vần
Mộng cũ còn vương ngàn dặm khách
Thềm xưa mãi đợi một đôi chân
Đào phai bạn ạ! hoa vừa rụng
Mình đến năm nao mới được gần?
Ai dè ngày cạn vẫn chờ xuân
Dẫu cầm tới bút đà trăm lượt
Mà nghĩ ra thơ chẳng nửa vần
Mộng cũ còn vương ngàn dặm khách
Thềm xưa mãi đợi một đôi chân
Đào phai bạn ạ! hoa vừa rụng
Mình đến năm nao mới được gần?
Nguyễn Gia Khanh
HOẠ:
XUÂN TRÔI
Năm nọ tháng kia mãi hẹn lần
Thôi rồi đã biết ngóng gì xuân
Thơ khê rượu nhạt tìm đâu tứ
Mực cạn trà ôi rớt mấy vần
Cứ tưởng trăng tròn thương bến nước
Nào ngờ ngõ hẹp xót bàn chân
Hoa tàn trước gió nên đành rụng
Sao hái trời cao ước mộng gần ?
Thôi rồi đã biết ngóng gì xuân
Thơ khê rượu nhạt tìm đâu tứ
Mực cạn trà ôi rớt mấy vần
Cứ tưởng trăng tròn thương bến nước
Nào ngờ ngõ hẹp xót bàn chân
Hoa tàn trước gió nên đành rụng
Sao hái trời cao ước mộng gần ?
Ngọc Tình
Tây Ninh,15-3-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét