Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

THƠ ĐỨC HẠNH VÀ QUÝ THI HỮU


  Ảnh hồ sơ của Hạnh Trương Đức
            Tác giả Đức Hạnh                

NỐI VÒNG NHÂN ÁI

Hạ bút thi Đường nối biển, sông
Dòng đời đang chảy lẽ nào không!
Tình trao theo gió – tình phai nhạt
Nghĩa gửi vào tim – nghĩa thắm nồng
Mây trải khung trời thương kỷ niệm
Trăng soi song cửa nhớ hoài mong
Kết vòng nhân ái, mùa hoa nở
Khoảnh  khắc in sâu, tận cõi lòng

                                 Đức  Hạnh



THƠ XƯỚNG HỌA:


TÌNH THƠ

Thơ dâng cảnh đẹp với niềm tin
Thơ đến, thơ đi, thơ nhớ tìm!
Thơ biết đón xuân thời cổ đại
Thơ còn níu nguyệt buổi hoàng kim
Thơ tình tri kỷ nâng đời sống
Thơ bạn tri âm nối nhịp tim
Thơ xuớng hẹn hò trao cánh mộng
Thơ hoà tình nghĩa sáng niềm tin.
                                     Đức Hạnh

*Bài này đã đăng trong: THẾ GIỚI THƠ ĐƯỜNG LUẬT
Quý 1 năm 2013 – NXBLĐ

 HỌA:  

TÌNH

Tình ngoài góc bể mới trao tin
Tình ở sơn khê cũng muốn tìm
Tình lạc đường tà se gối lạnh
Tình hoà mối chỉ nối vòng kim
Tình vương nhè nhẹ qua hồn mộng
Tình lắng ngây ngây rộn sóng tim
Tình vẫn u hoài trong thổn thức
Tình thơm trái chín trọn lòng tin
                                    Trần Ngộ

TÌNH THƠ
(Giữ nguyên hai câu đầu và cuối )

Thơ dâng cảnh đẹp với niềm tin
Thơ nhắn rồi mong lại kiếm tìm.
Thơ náu tinh anh chàng lãng tử
Thơ tàng chí khí bậc thiên kim.
Thơ từ xưa đã lưu nhân thế
Thơ đến nay thường nối thoại tim.
Thơ bạn và ta chung trận tuyến
Thơ hòa tình nghĩa sáng niềm tin.
                           Trần Như Tùng
 oOo

KHOA HỌC VÀ NHÂN SINH

Trong cơn ảo ảnh giấc mơ dài
Tỉnh thức tâm hồn hởi những ai
Thế giới nhiều mây mù sẫm tối
Địa cầu thiếu nắng tỏa ban mai
Xin trao hy vọng - hoa tươi thắm
Mến tặng tình yêu - mộng sáng ngời
Khoa học nhân sinh là Bác ái
Theo Chân,Thiện, Mỹ tiến không vơi…
                                           Đức Hạnh

 HỌA:

KHOA HỌC VÀ NHÂN SINH

Khoa học chìm trong ác mộng dài
Chế toàn vũ khí khử trừ ai..?:
Thấy tài nguyên bạn thèm hôm sớm
Nhìn đất đai người khát buổi mai...
Đạn trữ đầy kho còn sợ thiếu
Gạo dồn ắp vựa vẫn lo vơi...
Mượn câu cửa miệng là yêu dấu
Mà để nhân sinh hết rạng ngời...
                             Tau Dotrong                                 
                               18.3.2015
 oOo

KHÔNG CÓ

Thấy chăng bong bóng hết hơi không
Cái xác bèo nhèo có ích không !?
Đang thuở phồng căng thì bảo có
Đến hồi xẹp lép trở về không
Lên voi xuống ngựa thường khen có
Nhắm mắt xuôi tay mới biết không
Gieo quả nhân lành mùa gặt có
Hảo danh thất đức trở thành không !
                                        Đức Hạnh

HỌA:

CÓ VÀ KHÔNG

Mấy ai biết được có là không
Hiểu thấu sâu về cái có không
Cái có chắc gì ta đã có
Còn không chưa hẳn nó là không
Khoảng không ta sống không là có
Nước có người trôi có hóa không
Danh hảo bày chi không chẳng có
Nghèo giàu nhắm mắt có thành không
                                              Vetratho

NGỘ !!!

Duyên đời nghịch lý có rằng không
Gắng mãi trong đầu cứ trống không
Muốn hoạ đôi vần mong vịnh có
Thèm theo nhất vận thấy từ không
Đành buông ý tưởng vô tình có
Nắm chăt niềm mơ hữu sự không
Ngộ nhỉ ..không màng không lại có
Khi mà có cố có hoàn không...!
                           Phương Thảo 
                             17.3.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét