HƯƠNG
LÒNG
Mến thương nỗi nhớ tự trong lòng
Trăng sáng sao mờ mãi cứ mong
Bến mộng tự tình mây đỏng đảnh
Sương mơ duyên thắm dạ long đong
Ô kìa con sóng bao hờn ngóng
Ồ lạ dòng sông lắm đục trong
Đã biết thời gian không đứng đợi
Sao người bở ngở lạnh hương lòng
Trăng sáng sao mờ mãi cứ mong
Bến mộng tự tình mây đỏng đảnh
Sương mơ duyên thắm dạ long đong
Ô kìa con sóng bao hờn ngóng
Ồ lạ dòng sông lắm đục trong
Đã biết thời gian không đứng đợi
Sao người bở ngở lạnh hương lòng
MẮC THẾ
THỜI
NGHOẢNH lại nhìn mình rách tả
tơi
MẶT buồn rủ rượi chẳng nên lời
LÀM sao hiểu được ngàn dâu bể
NGƠ ngẩn sầu đong lắm miệng
đời
TỈNH trí may ra còn lối thoát
BƠ lòng chắc phải mất đường chơi
MÀ thương số kiếp dân cùng khổ
SỐNG đợi ngày mai mặc thế thời
vetratho
KIẾP VÔ
THƯỜNG
Xuân Hạ Thu Đông cảnh bốn mùa
Xanh vàng tím đỏ sắc già nua
Nhìn lên nhác thấy mây quần vũ
Cuối xuống hờ trông gió rởn đùa
Trắng điểm tóc phai màu lụy khổ
Đen chườm tình bạc phước chào thua
Vòng đời thay đổi nương ngày tháng
Số phận đành mang kệ thắng thua
vetratho
LÒNG
NHÂN ĐẠO
Hai từ nhân đạo đẹp làm sao
Hơi ấm tình thân gió dạt dào
Tâm thiện mãi nuôi tròn phước đức
Lòng từ luôn sống vẹn thanh cao
Bao người bất hạnh dang tay giúp
Lắm kẻ cơ hàn hảo ý trao
Mưa bão sá gì chung sức lại
Tinh thần tự nguyện nắng xuân chào
vetratho
BẾN XUÂN TÌNH
Trả lờiXóa[Nhị khúc-Thủ vĩ ngâm]
Văng vẳng bên tai nhịp trống dồn
Ngẫm buồn thân phận nước đùa non
Men đời cố nhấp say càng tỉnh
Con sóng lay xoay méo khó tròn
Hoa rũ cánh chiều hoe lắm đám
Đá trơ từng cục đứng dăm hòn
Bao mùa mưa nắng đi rồi lại
Bốn bể xuân tình khó cỏn con
**
Bốn bể xuân tình khó cỏn con
Ngổn ngang vườn mộng biết bao hòn
Trơ gan tế nguyệt ai người biết
Lộn dạng thời gian chúng uốn tròn
Tha hóa tự hồn luôn nói cứng
Già đòn bạo miệng vẫn lời non
Gió sương giờ đã sâu tầm mắt
Biển mặn tình say sóng mãi dồn ...
Vetra Tho