Cuộc tình vừa điểm bốn mươi năm
Em vội ra đi - thắt ruột tằm
Vài vệt ráng chiều trôi lãng đãng
Một dòng sóng mắt nhớ xa xăm
Vũng đời trăn trở - bao chìm nổi
Sự thế đèo bòng - những oái oăm
Đã biết có sinh thì có diệt
Sao bàn tay cứ lạnh căm căm !!!
Thương Yến Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét