THĂM MỘ CON
Hương tàn mà nước mắt chưa khô!
Mộ vắng, mình ba đứng thẫn thở
Hiu hắt nắng tà thương bóng nhỏ
Rưng rưng lá úa, xót
ngày thơ!
Nửa đời ngắn ngủi, đành muôn thuở
Một kiếp bèo mây, đã mịt mờ!
Nhớ đến bao giờ nguôi được nhỉ
Con ơi!cứ thấp thóang trong mơ!
Tháng 7-2013
GỌI TÊN CON
Hơn hai mùa nắng Hạ trôi qua
Con đã ngàn thu cách biệt ba
Tiếng bước ra
vào như mới đó
Giọng cười ròn rã
vẫn đây mà
Trong mơ tròng mắt già
cay xé
Đời thật bóng hình trẻ vắng xa
Thổn thức gọi tên,lòng cứ nghẹn
Câu thơ buồn cũ khó
phai nhòa!
Tháng 7/2013
VÂN TRINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét