BÓNG CHIÊÙ NGHIÊNG!
Hoàng hôn hôn hoàng,
Chiều rơi trên sông.
Dạt dào sóng nước mênh mông,
Chim bay cánh mỏi buồn trông xa vời!
Thân xác rả rời,
Cõi lòng xa xót,
Bay chưa qua hết ngàn trùng,
Mà sao đã vội bỏ buông cánh rồi!
Giấc mơ trùng khơi,
Không phải mơ đời,
Đủ đầy ngọt đắng khóc cười,
Cũng là ước vọng một thời trẻ trai,
Để rồi lạc loài,
Bên chiều mấy trắng,
Lòng nghe cay đắng bồi hồi,
Và như thầm thẹn với đời xuân xanh,
Em còn nhớ anh?
Niềm đau xây thành,
Để cho đời đã an lành.
Áo cơm cơm áo tan tành mộng mơ.
Nhìn dòng sông thơ,
Nhìn sóng vỗ bờ.
Hỏi lòng lòng có ơ hờ
Hay là chai đá trơ trơ mất rồi!
Mây đã quên lời,
Tình đã nhạt phai.
Đem vào giấc mông liêu trai,
Để luôn thương nhớ lưu đày đời
nhau!
HT
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa