Bài xướng
MONG RẰNG...
Xuân về xao xuyến kẻ ly hương
Biền biệt xa quê...luống đoạn trường
Hụt hẫng thân côi miền bão tuyết
Lạnh lùng đất lạ chốn mù sương
Trăng già chợt hiểu niềm day dứt
Bến nước nào hay dạ tỏ tường
Kỷ niệm ngày xưa khơi dậy mãi
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Để được kề vai dạo phố phường
Áo lụa yêu kiều...chân mải bước
Má đào xinh xắn...khách hoài vương
Tình xuân tíu tít đan ngoài ngõ
Vạt nắng lung linh trải cuối đường
Rộn rã niềm tin chàng trở lại
Môi hồng phấn giặm...liếc nhìn gương.
Như Thu
Bài họa
MONG ĐỢI...
Xuân đến gợi niềm nhớ cố hương
Cam đành xa cách bao năm trường
Cõi lòng viễn xứ luôn hồi tưởng
Từ thuở tóc xanh tới điểm sương
Kỷ niệm vô vàn không xóa được
Phố, phường, làng cũ đã am tường
Từ con hẻm nhỏ đến đường lộ
Kỷ niệm đẹp thời tuổi chớm thương
Kỷ niệm đẹp thời tuổi chớm thương
Bây giờ thì ở khác thôn phường
Bước chân lữ thứ hoài không dứt
Mong đợi ngày về cứ vấn vương
Ấp ủ không vơi buồn mãi chuốc
Hằng đêm thao thức nhìn đèn đường
Tâm hồn cảm nhận chơi vơi quá
Khi đứng soi mình trước tấm gương.
Minh-Hồ
18.05.2018
QUÊ HƯƠNG VÀ CỰU BINH GIÀ
“Ô Thước Kiều”
Từ biệt lâu rồi lại cố hương
Từ khi khói lửa bỏ sa trường
Còn lưu ký ức thời nằm đất
Vẫn giữ tâm tình thuở gối sương
Những nguyện xóm làng thường nhàn hạ
Và mong bản quán mãi minh tường
Đêm ngồi gần gũi mà đau đáu
Thổn thức âm thầm ngấn lệ thương
Thổn thức riêng đời gánh chiến thương
Khó khăn bươn chải vạn cung đường
Tìm ăn thất thểu lê muôn nẻo
Kiếm bữa bơ phờ lết bốn phương
Đã biết tinh thần đeo khốn quẫn
Thì chăm tâm thức giữ bình thường
Biên đình đã thỏa màu quan tái
Nên sống an nhiên chẳng chán chường.
Như Thị
NHỚ…
Nhớ như dào dạt sóng sông hương
Nhớ xoáy trong tim cảnh chiến trường
Nhớ thuở dọc ngang nơi gío bụi
Nhớ ngày rong ruổi giữa mưa sương
Nhớ em áo trắng bay qua phố
Nhớ bước chân son đổ cả tường(*)
Nhớ khúc tình ca bên gối mộng
Nhớ đời lữ khách cách người thương
Nhớ đời lữ khách cách người thương
Nhớ bóng em qua khuất cuối phường
Nhớ cứ phân vân con đường hẻm
Nhớ càng khắc khoải mối tơ vương
Nhớ chừng kiệt sức phai màu tóc
Nhớ đến tàn hơi lạc dấu đường
Nhớ biết khi nào cho hết nhớ
Nhớ mình ngày ấy khác trong gương.
Thái Huy
18/5/18
(*) thông cảm cho câu này
NGHĨ RẰNG...
Hạ đến nao lòng biệt cố hương
Quê hương bỏ lại xót can trường
Nửa đời xa xứ thân sạm nắng
Một kiếp tha nhân tóc điểm sương
Ngày tháng ấp ôm màu kỷ niệm
Nghĩ rằng chốn ấy có người thương
Nào hay đò củ đà sang bến
Hồng thiệp gởi trao mới tận tường
Hồng thiệp gởi trao mới tận tường
Đâu còn hy vọng gặp người thương
Trăng vàng năm củ nay còn đó
Áo trắng ngày xưa vẫn vấn vương
Ước hẹn tay cầm nhau bên phố
Lời thề chân bước dạo quanh phường
Độc hành thơ thẩn chiều hoang vắng
Tóc đã phai màu khi đối gương.
Song Quang
5/20/2018
MONG SAO...
Xuân sang gợi nhớ kẻ ly hương
Phóng mắt tầm xa dõi dặm trường
Buồn nghĩ tâm tư, quê phủ khói
Lặng suy đất nước, biển mờ sương
Trăng buồn tròn khuyết soi hờ hững
Bến đợi đầy vơi lại khó tường
Thuyền mộng ai dìm dòng lắc lộng
Mong sao nắng trở toả lành thương
Mong sao nắng trở toả lành thương
Con số thời gian ...ước trở phường?
Tìm lại tâm tư, vui chuyện mới
Để cho cuộc sống, vọng trời vương
Lung linh ánh đẹp quanh thôn xóm
Êm ấm dân an khắp nẻo đường
Già trẻ rộn ràng thơ kết lại
Cổ nhân dựng nước biết bao gương.
Đặng Xuân Linh
20-05-2018
LẠI NHỚ VỀ...
Lâu rồi lại nhớ bạn đồng hương
Cách biệt bao thu lắm mộng trường
Kỷ niệm còn ghi thời trai trẻ
Tâm tình mãi khắc lúc đầu sương
Lời ve dìu dặt lòng ray rứt
Cánh phượng bâng khuâng dạ rỏ tường
Lẳng lặng canh thâu mơ nguyệt trải
Đường tơ lối cũ mộng người thương
Đường tơ lối cũ mộng người thương
Ước được chung đôi đẹp xóm phường
Tóc liễu bờ mây thơm ngõ phố
Hồn hoa lối gió ngát tình vương
Bèo mây lữ khách mơ làng nước
Mưa gió canh dài mộng ngõ đường
Lẫn thẫn vườn sương tơ quyện mối
Nhìn mình lặng lẽ trước đài gương.
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm
20.5.2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét