Thứ Ba, 22 tháng 5, 2018

CÓ PHẢI...? - Thy Lệ Trang và thi hữu

CÓ PHẢI...?

Xướng:Thy Lệ Trang 

Họa:Thanh Trương- Phan Tự Trí- Lý Đức Quỳnh- Như Thu- Hương Thềm Mây- Cao Bồi Già- Minh Thúy- Sông Thu- Trần Lệ Khánh- Trần Như Tùng- Song Quang- Nguyễn Gia Khanh- Thanh Hòa- Thiên Hậu- Mai Thắng- Thục Nguyên- Trịnh Cơ.  

                                      


(Ảnh trên mạng)

CÓ PHẢI...?

Thơ thẩn em về vạt áo bay
Chiều nghiêng nhè nhẹ, nắng Thu phai
Nào hay gió lặng âm thầm đợi
Đâu biết hồn mềm ngơ ngẩn say
Trước ngõ, hoa vàng vừa hé nụ
Trên cành. bướm trắng đã choàng vai
Chao ôi ...có phải yêu không nhỉ
Sao mãi nhớ hoài ánh mắt ai ?
Thy Lệ Trang

BÀI HỌA:

          DAN DÍU

Yêu người, yêu cả áo tà bay
Ngơ ngẩn chiều nay dưới nắng phai
Luyến tiếc đường xưa, dừng gót đợi
Mơ màng lối cũ, để hồn say
Công viên ngày ấy, môi hôn tóc
Ghế đá chiều nào, vai chạm vai
Nhớ mãi, làm sao quên được nhỉ
Khi mà dan díu, đã yêu ai...
Thanh Trương

LỬA LÒNG CHỢT TẮT

Hoa tàn, cánh bướm liệu thôi bay
Nắng sớm mưa chiều đã nhạt phai
Sắc nước ngàn năm, nào những ước
Hương trời mấy thuở, vẫn còn say
Mà sao bối rối, tơ rầu dạ
Đã tưởng vui vầy, lệ tủi vai
Khi biết bể tình là bể khổ
Lửa lòng chợt tắt nhóm cùng ai.
Phan Tự Trí

ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGẢ

Dứt áo buông tình mặc gió bay
Xưa là lụa đã sắc phôi phai
Em về khép cửa rừng hoang nhớ
Anh mãi chong đèn rượu đắng say
Úa lá bơ vơ sầu ủ mộng
Côi hồn trần trụi lạnh vươn vai
Yêu đương cháy bỏng còn tro bụi
Cánh vạc đêm thầm,ai hỡi ai !
Lý Đức Quỳnh

CÓ HIỂU...?

Tan trường dạo giữa lá me bay
Dệt khúc ân tình chẳng nhạt phai
Yếm đỏ, mày cong mê mẩn ngắm
Nơ vàng, tóc mượt ngất ngây say
Hiu hiu gió nhẹ tung tăng gót
Lành lạnh sương mờ thấm đẫm vai
Kỷ niệm quay về bao luyến nhớ
Ơi người có hiểu thấu lòng ai!
Như Thu

HOÀI THƯƠNG NGÀY CŨ

Ta về lặng ngắm lá vàng bay
Giữa buổi hoàng hôn bóng nhạt phai
Mấy thuở xuân nồng còn đượm đắm
Bao thời hạ thắm mãi mê say
Đường hoa luyến tiếc sương rơi áo
Ngõ trúc mơ màng gió thả vai
Kỷ niệm bao mùa về dạ nhớ
Hoài thương dĩ vãng ngỏ cùng ai.
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm - 15.5.2018

HỤT HẪNG

Gió đùa trên phố lá me bay
Kỷ niệm xưa rồi chẳng chút phai
Tóc rối ngây buông, hồn mải ngắm
Tình thơ nhẹ ngấm dạ cuồng say
Ngày nay lạc bước, sao chồn gót 
Lối ấy nghiêng chiều, vẫn sánh vai
Hụt hẫng em đi không tiếng biệt
Hay duyên còn bắt phải chờ …ai?
CAO BỒI GIÀ
15-05-2018

ĐƯỜNG VỀ THÀNH NỘI

Chiều về Thành Nội lá me bay
Màu nắng vàng tơ chậm nhạt phai
Gói thoảng nhẹ nhàng vương tóc thắm
Mây vờn lơ lững ẩn trời say
Sen hồng bung nở đà so nhuỵ
Phượng đỏ khoe màu cũng sánh vai
Bước nhẹ O mô tà lụa tím
Hồn chừng ngớ ngẩn tưởng mơ ai
Minh Thuý

ĐỖ VỠ

Những chiếc lá vàng theo gió bay
Như từng kỷ niệm đã tàn phai
Người đi héo hắt ngoài sương lạnh
Kẻ ở ngậm ngùi trong rượu say
Luyến tiếc đong đầy lên khóe mắt
Đau buồn nặng trĩu xuống bờ vai
Mảnh gương nứt vỡ khôn hàn gắn
Tái hợp xum vầy biết có ai ?
Sông Thu
   
TÌNH YÊU ĐÃ CHẾT...!

Rượu cạn hồ nghiêng dở giấc say.
Mỏi mòn năm tháng tóc xanh phai.
Giây chùng phím lỡ cung tơ lạc.
Mặt ủ môi sầu hương phấn bay.
Đã tưởng xuân về tim nối nhịp.
Ngờ đâu duyên dứt bậu theo ai?
Tình yêu đã chết đời không nắng..!
Dằng dặc mùa đông lạnh cóng vai!!!
Trúc Lệ-Trần Lệ Khánh.
                          15-5-2018.

ĐÚNG LÀ . . .
(Họa bốn vần)

Một mình từ Bắc ngự tàu bay
Cắp nách “tàn y” sắc chửa phai.
Đến Huế, dạo hoài mòn sức trúc
Vào Trang, ruổi suốt bặt tăm mai.
Sài Gòn buýt cưỡi, lơ mơ tỉnh
Đà Lạt ôm ngồi, loáng thoáng say.
May quá, gặp rồi, nơi góc “Thở”
Ba tuần, vạn lí, nỗi niềm ai .
                      Trần Như Tùng
TƯƠNG TƯ

Yêu người yêu cả áo tơ bay
Thương nắng chiều buông dẫu nhạt phai
Chuộng nét mi cong viền khóe mắt
Mến làn tóc mượt thả bờ vai
Cổ quàng khăn lụa nhìn ngây ngất
Chân bước hài thêu ngó đắm say
Từ dạo thuyền tình rời tách bến
Tương tư ngày tháng bóng hình ai !
Songquang
5/15/2018

NHÌN BƯỚC EM VỀ
(Ngũ độ thanh)

Ta nhìn áo lụa hững hờ bay
Khiến cả thu vàng cũng nhạt phai
Lặng lẽ chiều vương màu mắt thẳm
Âm thầm rượu chuốc mảnh hồn say
Người đang cẩm tú choàng êm mộng
Kẻ vẫn phong trần níu nặng vai
Phận hẩm duyên hiu từ bữa ấy
Em về để mãi xót lòng ai.
Nguyễn Gia Khanh

NHỚ ANH

Dù cho năm tháng có tàn phai
Tình cũ trong em vẫn đắm say
Hằng nhớ bờ khuya sương thấm áo
Hoài thương bãi vắng gió lùa vai
Chân mây giục giã con tầu lướt
Góc biển trông chờ cánh nhạn bay
Xa cách muôn trùng mờ ước vọng
Mà lòng chẳng nhạt bóng hình  ai
Thanh Hoà

TÓC MÂY

Gió lộng chiều nay mái tóc bay
Tình nồng tha thiết chẳng hề phai
Phụ phàng đổi dạ đành xa cách
Chung thuỷ cam lòng vẫn đắm say
Mười sáu ngây thơ đào chớm nụ
Trăng thề lã lướt áo choàng vai
Bao năm xây đắp tình non dại
Em nở quên lời để khổ ai ?
                      THIÊN HẬU
EM VỀ

Em về áo lụa ngỡ ngàng bay
Dáng cũ như chừng chẳng nhạt phai
Nắng đỗ trầm ngâm chùm ảnh rọi
Hiên tràn rộn rã mảnh hồn say
Ngày đi cảnh nguyện cho tròn gánh
Buổi đáo thân oằn đã nhẹ vai
Lặng lẽ năm dài trôi tất tả
Nơi này đất mẹ vẫn chờ ai.
Mai Thắng 
  180517

VẪN NHỚ

Chiều buồn thơ thẩn ngắm mây bay
Kỷ niệm ngày nào chẳng chút phai
Đã muốn quên đi hình bóng cũ
Sao còn ấp ủ cuộc tình say ?
Người xây hạnh phúc, yên lành phận
Ta gánh tâm tình, nặng trĩu vai
Thôi thế thì thôi, thôi mộng mị
Ai người thấu hiểu nỗi lòng ai ?
                       THỤC NGUYÊN

CÒN  AI...?

Đường chiều lá rụng với mưa bay
Dưới cảnh êm đềm nắng nhẹ phai
Gió lạnh trời Thu làm héo hắt
Tình buồn mùa Hạ khiến mơ say
Mười năm cách trở quên đôi mắt
Một thoáng ôm chầm nhớ cánh vai
Đợi lúc ta về, từ viễn xứ
Bên vườn xưa ấy, có còn ai ?
                        TRỊNH CƠ
                      Paris 18/05/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét