THƠ XƯỚNG
HỌA
Minh Thúy,Thanh
Trương, Như Thu, Nguyễn Gia Khanh,Phan Tự Trí,Trần Lệ Khánh,Hương Thềm Mây, Lý
Đức Quỳnh,
Như Thị,Sông Thu,Thanh Hòa,Thy Lệ Trang,
Trịnh Cơ,Song Quang,Trần Như Tùng,
Cao Mỵ Nhân,Đình Chương,Bảo Trâm,Cao Bồi Gìa,
Trịnh Cơ,Song Quang,Trần Như Tùng,
Cao Mỵ Nhân,Đình Chương,Bảo Trâm,Cao Bồi Gìa,
CHIỀU TƯỞNG NHỚ
Giọt nắng tơ vàng đọng dưới hiên
Nỗi buồn xa vắng chứa vô biên
Người xa dương thế tâm an lạc
Con ở trần gian dạ muộn phiền
Nhớ Mẹ bao dung như biển mát
Thương Cha đằm thắm tựa Trăng hiền
Giòng sông kỷ niệm êm đềm chảy
Dẫu đám mây chiều đứng lặng yên
Minh Thuý-Mùa lễ Mother’s Day
BÀI HỌA
CỎ ÚA HUYÊN ĐƯỜNG
Thơ thẩn chiều nay dưới mái hiên
Nhớ nhung cùng tận, chẳng còn biên
Chia lìa phụ mẫu luôn sầu khổ
Cách trở âm dương mãi lụy phiền
Cha dạy vào đời, con vững chắc
Mẹ khuyên xử thế, trẻ ngoan hiền
Ngàn năm biền biệt, trời cao rộng
Cỏ úa huyên đường, dạ khó yên
Thanh Trương
NHỚ SONG ĐƯỜNG
Ru hời nhịp võng ở ngoài hiên
Bỗng chợt chiều nay nhớ mẹ hiền
Day dứt thương hoài bao ảnh chụp
Nghẹn ngào đếm lại mấy dòng biên
Vai gầy mớm trẻ không hề nhắc
Mưa lạnh quên thân chẳng ngại phiền
Phụ Mẫu ơi người! con khấn nguyện
Vĩnh hằng thưởng ngoạn chốn bình yên.
Như Thu
NHỚ MẸ
“Ngũ
độ thanh”
Con ngồi lặng lẽ bóng trùm hiên
Bỗng tủi ngày ta mất mẹ hiền
Giậu đổ bìm leo đầy ngõ trước
Trăng về mộ gửi khuất rừng biên
Từng đêm lệ rỏ cơn sầu xót
Mấy buổi lòng chan nỗi muộn phiền
Mãi ước Bồng Lai người thỏa mộng
Vui vầy cõi hạc giấc bình yên.
Nguyễn Gia Khanh
TƯỞNG NHỚ
Vẫn còn gậy
chống để đầu hiên
Thương tiếc vô vàn đã chạm biên
Con chỉ mong Người về lạc cảnh
Cháu hằng muốn Cụ thoát ưu phiền
Miếng cơm đói lả thương cha khổ
Tấm áo rách bươm nhớ mẹ hiền
Một kiếp bây giờ nhang khói quyện
Quặn lòng khuya sớm chẳng hề yên
Phan Tự Trí
NHỚ DÁNG SONG THÂN...
Nắng ửng- Mẹ thường ngắm trước hiện..
Kề bên vai mảnh dáng Cha hiền.
Lòng tôn Phụ Mẫu như trời biển
Dạ kính sông thân chẳng giới biên
Nay cách âm trần tâm tưởng nhớ...
Giờ mang sầu tủi trí không quên
Anh linh cầu được vui tiên cảnh.
Hưởng phước bình an hết não phiền.
Trúc Lệ-Trần Lệ Khánh-11-5-2018.
Nắng ửng- Mẹ thường ngắm trước hiện..
Kề bên vai mảnh dáng Cha hiền.
Lòng tôn Phụ Mẫu như trời biển
Dạ kính sông thân chẳng giới biên
Nay cách âm trần tâm tưởng nhớ...
Giờ mang sầu tủi trí không quên
Anh linh cầu được vui tiên cảnh.
Hưởng phước bình an hết não phiền.
Trúc Lệ-Trần Lệ Khánh-11-5-2018.
LÒNG NHỚ MẸ CHA
Đêm thu trăng lộng tỏa lư hiên
Nổi nhớ chao lòng khắp mọi biên
Thân mẫu từ ly hoài tưởng niệm
Quê nhà giã biệt mãi vương phiền
Ân cha bất tận như trời ngát
Nghĩa mẹ vô cùng tựa Bụt hiền
Ngọn nến soi lòng con ước nguyện
Hương linh cõi ấy vĩnh hằng yên.
Hương Thềm Mây-GM.Nguyễn
Đình Diệm
HỒI TƯỞNG
Sững sốt đêm ngồi dưới mái hiên
Trông vời khói lửa cuộn ngoài biên
Vừa qua mòn mỏi trong sầu nhớ
Vội tới lao đao giữa lụy phiền
Nặng gánh áo cơm đày mẹ khổ
Cuồng phen gió bụi đọa cha hiền
Thời gian xoáy cuộn đời chong chóng
Khấn nguyện qua bờ được sống yên
Lý Đức Quỳnh
NHỚ MẸ
Nghe chim ríu rít ở ngoài hiên
Lòng chợt nôn nao nhớ mẹ hiền
Dưới mái gia đình tràn hạnh phúc
Trong tình mẫu tử thật bình yên
Hy sinh trọn kiếp không than vãn
Vất vả bao năm chẳng não phiền
Con cái lớn khôn, người nhẹ bước
Tử sinh cách trở một lằn biên.
Sông Thu
NHỚ SONG THÂN
Đông đủ vui vầy dưới mái hiên
Xưa kia cùng với mẹ cha hiền
Đương nhiên kiếp sống nào vô tận
Đã hẳn đời người có giới biên
Tía má ra đi về cõi lạc
Chúng con ở lại nén ưu phiền
Mỗi ngày tưởng nhớ luôn tâm niệm
Đại chú từ bi đạt bến yên
Thanh Hoà
Thanh Hoà
MẸ TÔI
Nhớ dáng mẹ ngồi dưới mái hiên
Một thời êm ấm giữa thành Biên*
Tay lần chuỗi hạt ...luôn thanh thản
Miệng tụng Nam mô ...chẳng lụy phiền
Đất khách... thân an gìn đạo tốt
Quê người...thiền tịnh giữ tâm hiền
92... nhẹ bước về tiên cảnh
Từ mẫu hồn vui cõi lạc yên !
Thy Lệ Trang
*Thành phố Biên Hòa
NIỆM TƯỞNG SONG THÂN
“Hoán vận”
Mỗi lần trăng hắt trải ngoài hiên
Như thoảng lời ru bớt muộn phiền
Nhớ thuở Cha yêu bờ tĩnh lặng
Thương thời Mẹ chuộng bến bình yên
Cho dù tất bật thân đau đớn
Vẫn cứ thanh tao tánh dịu hiền
Sách sử Trời Nam còn đậm nét
Ân tình thục nữ bút còn biên
Như Thị
ÂN TÌNH PHỤ MẪU
Mưa nhiều thấm giọt ướt ngoài hiên
Gió tự phương nao góp ngại phiền
Nhung nhớ song thân lòng khổ ải
U hoài bố mẹ dạ chưa yên
Chiều buồn sương tỏa màu loang nhạt
Đêm xuống trăng soi ánh dịu hiền
Còn nhớ năm xưa thời bé bỏng
Thâm tình phụ mẫu chẳng lằn biên.
TRỊNH CƠ Paris, ngày11/05/2018
ĐÊM NHỚ
Đêm khuya xào xạc ở ngoài hiên
Thao thức canh thâu nhớ Mẹ hiền
Lôp độp mưa rơi trên mái lá
Rì rào gió thổi cuối lằn biên
Bên người ngày trước đầy êm ấm
Mất Mẹ giờ đây lắm não phiền
Chỉ biết nguyện cầu nơi cõi Phật
Cho lòng thanh thản được bình yên
Songquang-5/11/18
YÊN CHỐN VĨNH HẰNG
Ngồi kÍn trong nhà cả ở hiên
Có chàng chiến sĩ trấn ngoài biên
Cùng vui xum họp “Ngày gia ấm”
Để dự vinh danh “Hội mẹ hiền”
Hai đấng sinh thành ngàn nhẫn nhịn
Mười ân dưỡng dục vạn ưu phiền.
Bảo nhau sống thiện theo lời dạy
Mong chốn vĩnh hằng mọi sự yên .
Trần Như Tùng
MÁI ẤM AN VUI
Nắng còn chan chứa trải vàng hiên
Một thoáng bâng khuâng đọng giữa biên
Con cháu vừa xa nên mẹ tủi
Bạn bè chưa tới khiến cha phiền
Quê xưa ưa ngắm tranh thần thoại
Xứ lạ đọc thêm sách thánh hiền
Quanh quẩn gia trang vui đạo hạnh
Nếp nhà thư thái mới hoà yên ...
Hawthorne. May 11 - 2018
CAO MỴ NHÂN
Nắng còn chan chứa trải vàng hiên
Một thoáng bâng khuâng đọng giữa biên
Con cháu vừa xa nên mẹ tủi
Bạn bè chưa tới khiến cha phiền
Quê xưa ưa ngắm tranh thần thoại
Xứ lạ đọc thêm sách thánh hiền
Quanh quẩn gia trang vui đạo hạnh
Nếp nhà thư thái mới hoà yên ...
Hawthorne. May 11 - 2018
CAO MỴ NHÂN
PHƯƠNG TRỜI
TƯỞNG NHỚ
Ngóng chờ con trẻ mái tây hiên
Vì nước ngăn thù cõi giới biên
Bom đạn nát tan niềm ước vọng
Thời gian dài dặc nỗi ưu phiền
Thằng anh một tối nghe tin dữ
Em kế ba phen thoát nạn hiền
Mẹ lá vàng rơi sau cuộc chiến
Phương trời tưởng nhớ mãi sao yên
Ngô đình Chương “nhân ngày Hiền Mẫu”
NHỚ MẸ
“Họa 4
vần”
Chợt bóng Mẹ về thoáng trước hiên
Xưa người chẳng khác một bà Tiên
Chăm lo nhà cửa luôn vui vẻ
Săn sóc chồng con chẳng não phiền
Chịu đựng không cùng tâm đạo tốt
Hy sinh tận tụy tính nhu hiền
Quê hương vời vợi mồ chôn kín
Cầu nguyện Linh Hồn Mẹ tĩnh yên
Bảo Trâm
ÔI MẸ CỦA TÔI…
Bao năm tần tảo, nặng ưu phiền
Thương ngắm mẹ già, lặng trước hiên
Nghĩa mẹ núi cao, lòng khó đáp
Công người bể rộng, bút khôn biên
Vì con thân mẹ bầm giông dữ
Hữu phúc đời con có mẹ hiền
Sống cạnh mẫu thân, lòng mãi ấm
Nghe hồn cảm thấy rất bình yên.
CAO BỒI GIÀ
ĐĂNG TỪ NGUỒN minhthuy0155@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét