THƠ XƯỚNG HỌA
Trúc Lệ và Thi Hữu
HÈ NHỚ
Giọt sầu chim Quốc
điểm đồng không.
Vườn Lựu đơm hoa
thắp lửa hồng .
Dấu cũ còn đây
khơi luyến tiếc...
Người xưa xa
bóng...gợi chờ mong..!
Nắng vương cuối
ngõ nao nao dạ...
Sương tỏa chân
mây lạnh lạnh lòng..!
Man mác hoàng
hôn loang sắc tím.
Giọt sầu chim quốc
điểm đồng không.
BÀI HỌA
HÈ BUỒN
Ve sầu rỉ rả, có
buồn không
Phượng nở đẹp
tươi, ngập nắng hồng
Lối cũ mộng mơ,
thường vẫn đợi
Đường xưa ân ái,
chẳng còn mong
Bóng hình thuở ấy
luôn ghi dạ
Ký ức giờ đây
mãi chạnh lòng
Cho đến lúc nào
vơi nỗi nhớ
Ve sầu rỉ rả, có
buồn không
Thanh Trương
HẠ BUỒN
Bên chiều cuốc gọi bạn buồn không?
Lưu bút còn đây cánh phượng hồng
Giã biệt trường xưa bao nỗi nhớ
Tạ từ bạn cũ bấy niềm mong
Ve sầu rền rĩ nghe xa xót
Sương khói phiêu linh thấy chạnh lòng
Nắng nhạt mây giăng chờm quạnh quẽ
Bên chiều cuốc gọi bạn buồn không?
Như Thị
Bên chiều cuốc gọi bạn buồn không?
Lưu bút còn đây cánh phượng hồng
Giã biệt trường xưa bao nỗi nhớ
Tạ từ bạn cũ bấy niềm mong
Ve sầu rền rĩ nghe xa xót
Sương khói phiêu linh thấy chạnh lòng
Nắng nhạt mây giăng chờm quạnh quẽ
Bên chiều cuốc gọi bạn buồn không?
Như Thị
CÓ PHẢI HỒN QUYÊN
Có phải là Quyên
gọi đó không.
Mà sao lửa lựu vẫn
không hồng ?
Mưa xuân quyến
luyến chưa từ biệt
Nắng hạ bồi hồi
đã nhớ mong.
Sen ngó bâng
khuâng hoài giữa phá
Đào tơ vương vấn
mãi bên lòng.
Hồn xưa còn đó về
đâu nữa
Có phải là Quyên
gọi đó không.
Phan Tự Trí
HÈ XA
Bến đợi hôm nào
bậu nhớ không?
Chờ ai để tặng
đóa hoa hồng
Hai từ hạnh phúc
hoài tơ tưởng
Một mối duyên
hài vẫn ước mong
Đường vắng im
lìm...chua xót phận!
Người xưa biền
biệt...sắt se lòng!
Hè sang lời hứa
nằm trong dạ
Bến đợi hôm nào
bậu nhớ không?
Như Thu
PHƯỢNG BUỒN
Em có khi nào
luyến tiếc không
Những ngày tuổi
trẻ mộng mơ hồng
Mối tình trao gởi
bao lưu luyến
Giây phút hẹn hò
lắm đợi mong
Xa cách một đời
đau đớn dạ
Nhớ nhung từng
buổi xót xa lòng
Duyên đầu dang dở
trong mùa phượng
Em có khi nào
luyến tiếc không ?
Sông Thu
TRÁCH
Sao không bày tỏ
thuở “ còn không” ?
Đến lúc trao tay
cánh thiệp hồng
Hối tiếc làm gì
cho mãi nhớ ?
Bồi hồi chi nữa
để hoài mong ?
Em về bến mới
xây lầu mộng
Anh ở quê xưa tắt
lửa lòng
Đôi ngã, đôi đường,
buồn biết mấy ?
Sao không bày tỏ
thuở “ còn không “?
Thục Nguyên
THU SẦU
Ta mất nhau rồi
có phải không?
Hồ xưa hờ hững
đóa sen hồng
Trăng thề khơi động
niềm thương cảm
Sương gió hồi
sinh nỗi nhớ mong
Lưu luyến đợi chờ
mòn mỏi mắt
Vấn vương trông
ngóng xót xa lòng
Mấy mùa Thu lá
rơi thầm nhắc
Ta mất nhau rồi
có phải không?
Toronto 10/5/2018-Nguyên Trần
NHỚ HÈ
Hoa gạo đường
quê có lắm không ?
Rưng rưng dưới nắng
nhuộm trời hồng.
Ve kêu khản tiếng
niềm ai oán
Quốc gọi khàn
hơi nỗi nhớ mong
Cách lũy tre
xanh hằng não dạ
Xa hàng mộc *đỏ
mãi xao lòng
Qua nhiều tháng
hạ, bao ray rứt
Hoa gạo đường
quê, có lắm không ?
Thanh Hoà
*mộc đỏ là mộc miên,một tên khác của hoa gạo
NHỚ TIẾNG CUỐC TRƯA HÈ
Vui tình cuốc gửi
với thinh không
Chim mái tuyền
đen chút mép hồng.
Ấp trứng nàng
chăm , chồng hướng đợi
Tìm mồi chàng bận
, vợ thầm mong.
Thế rồi đôi trẻ
liền chân mẹ
Để thấy toàn gia
thoả nỗi lòng.
Âm sắc yêu
thương dần vắng lặng
Vui tình cuốc gửi
với thinh không .
Trần Như Tùng
HOÀI NIỆM
Em còn nhớ mãi
chuyện xưa không ?
Ngày ấy tình say
đẹp sắc hồng
Lệ đắng chia ly
đành lỗi hẹn
Lòng buồn tiễn
biệt chẳng hoài mong
Vàng Thu vẫn thắm
đêm mơ Nguyệt
Nắng Hạ chưa
phai giấc mộng lòng
Lay lắt hồn sầu
giăng kỷ niệm
Em còn nhớ mãi
chuyện xưa không ?
Minh Thuý
CÕI NHỚ
Chung bước về
đâu giữa cõi không!
Còn ai sống mãi
tuổi xuân hồng
Qua rồi một thuở
nhiều mơ mộng
Giờ đã trăm miền
chẳng đợi mong
Có phải dung
nhan chưa lặn dáng
Mà sao nỗi nhớ cứ
trong lòng
Thương em giọt đắng
tình khơi đọng
Chung bước về
đâu giữa cõi không!
Hải Rừng-11/5/2018
MÃN HẠ
Khắc khoải cu gù
vọng khoảng không
Đầm sen tàn lụi…
hết màu hồng
Ngân nga tiếng
sáo nghe yên dạ
Ngồn ngộn xác ve
thấy chạnh lòng
Bão lớn sắp qua,
bù tháng đợi
Trời xanh sẽ đến,
thỏa ngày mong
Giao thời vật cảnh
rồi thay sắc
Khắc khoải cu gù
vọng khoảng không.
Đoàn Đình Sáng.
TƯƠNG TƯ HẠ
Vạt nắng hoe
vàng gợn giữa không
Nhấp nhô phượng
đỏ quyện mây hồng
Tóc huyền thả
gió trêu hò hẹn
Áo trắng lay chiều
cợt nhớ mong
Lối cũ còn đây,hờ
hững phố
Người xưa mãi biệt,ngác
ngơ lòng
Lơ phơ sợi khói
tan vào thẳm
Vạt nắng hoe
vàng gợn giữa không
Lý Đức Quỳnh
HÈ NHỚ
Tiếng cuốc gọi
hè vọng khoảng không
Âm vang tha thiết
giục sen hồng
Mênh mang nắng hạ
nung màu phượng
Văng vẳng hồn
quyên đốt lửa lòng
Lạc chốn quê người
bao nỗi nhớ
Tha phương đất
khách những niềm mong
Thương về cố quận
tâm xao xuyến
Tiếng cuốc gọi
hè vọng khoảng không
Trần Văn Hạng
CHIỀU NGHE TIẾNG QUỐC
Ngồi nghe tiếng
quốc vọng bờ không
Bến vắng mây bay
rợn ráng hồng
Lại nhớ quê nhà
tình quyến luyến
Còn thương đất tổ
bóng hoài mong
Làng xưa ruộng
lúa vàng ghi dạ
Ngõ cũ nương dâu
biếc khắc lòng
Thổn thức chiều
loang sầu viễn xứ
Ngồi nghe tiếng
quốc vọng bờ không
Hương Thềm Mây-GM.Nguyễn Đình Diệm
THƯƠNG HỒN THỤC ĐẾ
Lời hờn Thục Đế
vọng thinh không
Khắc khoải sầu
thương buổi hạ hồng
Xã tắc tiêu
vong, hồn mãi tiếc…
Ngai vàng sụp đổ,
phách hoài mong!
Nắng nồng trưa đổ,
rưng rưng dạ
Đồng vắng chiều
buông, não não lòng
Tuyệt vọng thê
lương gào …quốc quốc
Lời hờn Thục Đế
vọng thinh không.
CAO BỒI GIÀ-12-05-2018
TIẾNG KHÓC...
Mẹ khóc lạc loài giữa khoảng không !
Có ai se thắt ở trong lòng?
Quê hương chốn đó đầy than thở
Giấc mộng nơi này mãi đợi mong
Tiếng Quốc rền vang hồn đất nước
Lời Vương* rực cháy trái tim hồng
Tham tàn vùi dập trang hùng sử
Mẹ khóc lạc loài giữa khoảng không !
Thy Lệ Trang
*Thục đế
NHÂN
SINH HƯ ẢO
Cuộc đời lắm lúc có như không
Giống cọng rơm bên cạnh bếp hồng
Ngọn lửa tình yêu bùng phực cháy
Ái ân hạnh phúc thoảng hoài mong
Nhìn đàn ong bướm làm ngây dạ
Thấy cánh chim uyên khiến não lòng
Kiếp sống nhân sinh toàn mộng ảo
Cuộc đời lắm lúc có như không.
TRỊNH CƠ Paris 12/05/2018
Nguồn:Từ email caothomtrucle@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét